Bao đêm Thầy ngồi soạn bài.
Suy tư thức bên ngọn đèn khuya.
Trăng lên sao Thầy chưa ngủ?
Nghĩ suy bao điều Thầy ơi!
Hè lại về đây, man mác phượng rơi
Bao kỷ niệm xưa trong cả khung trời
Cánh phượng lưu vào trang giấy
Những lời tâm tình thơ ngây,
Từng dòng lưu bút xưa còn đây
Em có biết trường em bao nhiêu tuổi
Bao nhiêu người đã góp sức chung xây
Bao Thầy Cô từng dừng bước nơi đây
Bao bụi phấn làm mờ khuôn bảng nhỏ
Áo trắng em bay bay trên sân trường.
Mái tóc em ngang vai trông yêu kiều.
Tiếng hát em ngân vang trong gió chiều.
Em tôi thả hồn theo tiếng tiêu.
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu
Có lẽ vì tháng sáu đã về ngang
Rực rỡ hạ sang những chùm hoa phượng vĩ
Tia nắng sáng nay ai giấu gì trong ấy
Mà ánh mắt nhìn bất chợt gió cũng say!
Duy Tân anh quân linh hồn chúng ta.
Hương xưa vang danh sử xanh sáng ngời.
Yêu đất trời, yêu hồn quê thắm thiết.
Từ bỏ ngai vàng ra đi vì dân.
Con đã gặp người mẹ thứ hai
Con đã gặp thêm người cha yêu quý
Dìu dắt con trên con đường chân lý
Người dạy con nguồn kiến thức vô bờ.
Bao tháng năm trôi
Trường xưa bạn cũ giờ đã xa thật rồi
Người nơi hải đảo xa xôi
Người tận biên cương cuối chân trời
Ơn thầy một đời
Chúng con chưa bao giờ nguôi
Không bao giờ quên
Bạn thân ơi! Về đây hát câu sum vầy
Từng ngày qua tình thân ái vẫn luôn đong đầy
Những thăng trầm buồn vui đắng cay
Giữa cuộc đời bao nhiêu đổi thay
Về nơi đây cùng hát vui quên tháng ngày.