Một buổi sớm tinh mơ
Chợt nghe tiếng trống ở đâu vọng về
Tiếng ve xôn xao trong quanh những tán phượng hồng
Chợt nhớ những ngày trẻ thơ.
Áo trắng em đến trường, cùng đàn chim ca rộn ràng
Từng làn gió vờn tóc em, kỷ niệm buồn vui ngập tràn
Ánh nắng sân trường nhớ em, từng trang vẫn còn mực thơm
Từng ô cửa, từng ô cửa và bao mơ ước tuổi học trò
Những tiếng mưa rơi rơi trên tán cây ngại ngùng
Chiếc lá xanh bay bay theo cơn gió đùa vui
Và làn gió khẽ tung bay, tà áo ai trên đường về
Để lòng thêm bồi hồi kí ức xưa
Cơn mưa ùa về từng hạt ướt bay theo những đoạn đường
Xuyên qua màn mưa học trò tiễn nhau chia xa mái trường
Cô nữ sinh nhìn mưa thầm ước
Đâu biết tôi đằng sau cứ ngó nghiêng
Như muốn nói điều gì còn dở dang
Lại một giờ học trôi qua
Nhưng bạn tôi hôm nay như khác lạ
Chẳng còn ai ùa ra, chẳng còn những tiếng ê a vui đùa.
Xin tạm biệt mái trường, xin tạm biệt thầy cô
Người dìu dắt đời em đến bên kia bến bờ
Thời học sinh trôi như giấc mơ
Êm đềm mang bao kỉ niệm
Ngày ta không còn bên nhau có buồn không
Về lại trường xưa con đường năm ấy chúng ta xây mộng học trò
Mình thường đợi nhau cùng nhau ríu rít như chim một đàn
Tóc bồng nhẹ lướt vai thon miệng cười ươm nắng
Hoa khoe hương sắc xinh xinh dáng dịu hiền
Nhịp cầu lưu luyến có anh đưa đường tà áo thân thương
Dòng sông nghiêng bóng tiễn em tới trường
Phượng đỏ thắm sân trường
Mùa chia tay giờ lại đến
Từng vạt nắng xoá dần tuổi thơ
Dường như có nỗi buồn vu vơ
Phượng rơi, rơi dài nỗi nhớ
Trở lại nơi đây bên mái trường xưa
Vẫn con đường cây dài bóng mát
Ríu rít tiếng chim trên những vòm lá xanh
Nhưng người xưa bây giờ nơi đâu
Đôi mắt tròn đen như búp bê
Cô đã nhìn anh rất kiêu sa
Anh vái trời, anh vái trời cho cô dễ dạy
Cô dễ nghe, dễ dạy nghe