Chiều qua trường xưa qua dãy lớp năm nào
Ngậm ngùi bên những cửa sổ quen thuộc
Còn đâu bụi phấn một thuở thương thầm
Và lời thầy cô êm đềm sáng trưa
Khi em vừa thức giấc
Lúc em vui đến trường
Gió vui đùa trong lá
Ta cùng nhau hát ca
Chợt nhớ thuở nào trường của tôi được xây trên đỉnh dốc
Mùa gió lốc về đã cuốn bay bụi đỏ vào trong lớp
Bụi cỏ tranh dại thầy trò tôi nhổ đi trồng bóng mát
Kỷ niệm ngày xưa giờ đã qua ba mươi năm rồi
Tạm biệt nhé ngây ngô đã mãi xa rồi
Và tạm biệt nhé những phút giây bình yên tuyệt vời
Một thời học sinh vô tư mới khóc xong lại cười
Nắm lấy bàn tay nhau thêm một chút thôi.
Nhớ đến những phút giây
Mình cùng ngồi trò chuyện nơi đây
Ta rong chơi vui đùa theo tháng ngày.
Chỉ là tôi, vẫn mộng mơ về một ngày bình yên
Ngày bình yên, ở trong tôi là đi dưới sân trường
Và tôi sẽ bay bay thật xa, ngân vang lời ca
Và tôi sẽ bay bay thật xa như tan vào nắng chiều
Rộn ràng tiếng hát nhịp bước thanh niên đi lên
Sinh viên Việt Nam dưới cờ Tổ quốc vinh quang
Tràn đầy niềm tin yêu, băng qua những chặng đường gian khó
Trái tim trui rèn trong lửa đỏ truyền thống quê hương.
Bài ca sinh viên ta hát, có nắng ấm ban mai ửng hồng
Tuổi sinh viên theo năm tháng, trang giấy trắng ước mơ tràn đầy
Hàng me đang thay lá mới, có tiếng hát bay cao trời mây
Đàn chim hôm nay đã lớn, ta vẫn nhớ mãi sân trường này
Hôm nay ngày thi
Bao nhiêu người đi
Xe! rộn rịp
Lớp! tràn người
Niềm vui vấn vương
Ngày tháng bên nhau qua bao mùa thi
Còn mãi khắc ghi bao lời cô thầy
Còn đó trong ta bao nhiêu kỷ niệm
Và ta sẽ mãi nhớ nhớ ngôi trường này