Doanh nhân triệu đô chẳng thiếu thư chi ở trên đời
Nhưng buông lơi nhiều câu nghe tưởng như sân đầu gấu
Người đời tung hô cứ nghĩ mình như một quý phi
Rồi lên sân si chửi mắng chẳng ai ra gì!?
Đêm qua ta mơ như đi về nơi tuổi thơ
Ngày xưa ngẩn ngơ, chẳng thấy hết mênh mông đất trời
Thời niên thiếu, tiếng cười chẳng vơi, quá bình yên thảnh thơi
Biển sóng dạt dào,
Trùng dương lớp lớp trôi đi về chốn nao,
Đời như những cơn sóng buồn,
Mà ngàn năm biết nơi đâu là bến bờ.
Cuộc đời vui, cuộc đời buồn,
Nào ai hay biết cho đâu là bến mơ,
Niềm hạnh phúc hay nỗi sầu,
Dòng đời trôi cuốn ta qua ngàn năm.
Cố quên sao được anh, cố quên sao buồn thêm
Dù rằng anh đã đem bao yêu thương gửi gió mấy rồi
Cố quên sao được nhau, trách sao không sầu đau, này người trông rất xưa
Tôi đi lên bằng tay trắng
Nay cũng chưa giàu hơn ai
Bao năm qua nợ nần gánh vai
Thời gian mòn đôi bàn tay chí trai
Vẫn quyết tâm ngày mai đời sẽ đổi thay
Chiều hoàng hôn buông xuống mái tóc em như nhung huyền
Đôi môi em thiết tha với mắt em ngàn sao âu yếm
Vòng tay ai đưa lối dẫn dắt vào những cơn mơ thần tiên
Cơn mơ ngất ngây đến với em cùng bao ân tình
Chiều hoàng hôn buông xuống mái tóc em như nhung huyền
Đôi môi em thiết tha với mắt em ngàn sao âu yếm
Vòng tay ai đưa lối dẫn dắt vào những cơn mơ thần tiên
Cơn mơ ngất ngây đến với em cùng bao ân tình
Hoàng hôn tiễn chiều đi xa khuất
Em xa tôi khi nắng chưa phai
Giọt lệ nào buồn rớt trên vai
Trôi theo mưa gian dối muộn phiền.
Version 1: Anh Tiến viết lời
Từ ngoài khơi từng đợt sóng cao tràn tới
Biển nghiêng bước chơi vơi, sóng vơi nỗi niềm
Từ lòng anh tung tăng sóng lan qua lòng em
Tình còn nhau biển trời đep biết bao ngày xưa đó
Lần em đã trao anh chiếc hôn đầu
Là đê mê trái tim em ôi chìm sâu
Mà giờ đây nơi mênh mông
Mình em lang thang bước trong âm thầm
Tìm đến nơi đây để nhớ tháng ngày mộng mơ