Đường dài nên con lạc lối,
cô đơn sớm tối nơi xứ người
Nhìn dòng đời con ngồi bơ vơ mang nỗi nhớ,
khi thấy xuân đến con đau mẹ ơi
Lúc vấp ngã lúc sa cơ lỡ thời ngày mà ta tay trằng tay
Người cười khinh, luôn anh em cũng khinh, ai ai đều khinh
Nhớ lúc trước lúc khi ta có tiền bạn bè đông anh em cũng đông
Tiền rời xa, nên ai ai cũng xa, anh em bỏ ta
Cạn tình hết nghĩa anh em gia đình ly tán
Tiền làm huyết thống thành ân oán hận thù
Bởi tranh giành, tình toán với so bì
Anh em chung nhà tình tan nghĩa nát, điêu đứng vì tiền
Tiền là tờ giấy in ra
Lúc chơi thân ai cũng ngọt ngào
Rồi không thân quay đi mỉa mai đời nhau
Thêu dệt muôn ngàn trăm vết dao
Nhằm đá ngã nhau để đưa mình lên cao
Đời đâu bao lâu, bao lâu ai ơi, đời tạm thế thôi
Vòng xoay nhân sinh lâu nay, lâu nay, vẫn cứ luân hồi
Chỉ mong sao khi tinh mơ bên ta, vẫn cứ thấy nhau
Ai cũng chỉ qui tiên, chỉ là trước sau
Bước ra đời thật nhiều phong ba
Bận rộn lo lắng lo toan đủ điều
Số tôi nghèo chẳng được lo xa
Ngoài bộ quần áo sờn rách thân trai với dăm ba đồng
Hôm tôi đi xa mẹ ướt đẫm đôi hàng mi
Cha tôi thương tôi nhưng chẳng biết thế nào
Vì nhà tôi đây quá khó
Một thằng nhà nghèo đi chiếc xe wuay tàu thôi
Thật thà hiền lành không dối gian trên đầu môi
Yêu em mà anh cũng chỉ có mỗi trái tìm
Chẳng có lý do giữ em lại
Số anh nghèo, nợ nần bao vây
tiền bạc không có, yêu đương kiểu gì?
Số anh nghèo phải làm công ty,
Hàng ngày chỉ biết trông những tháng lương đôi ba đồng
Anh mang trên vai là nặng gánh gia đình thôi
Không nên yêu anh em sẽ khổ cả đời
Vậy cho nên hãy tìm hạnh phúc mới
Nhiều năm tôi ngược xuôi phải bôn ba nhiều nơi
Tha phương ở nơi xứ người
Phận trai bao điều lo bữa cơm cũng chẳng no
Xông pha dòng đời bão tố
Chênh vênh giữa ngã ba của cuộc đời
Số kiếp lênh đênh cơ hàn
Dậy sớm nhặt rác đi phụ bê