Gian Truân Không Chùn Chân

Màn đêm trôi một mình tôi ngày mưu sinh tối cơm canh vội
Nằm suy tư phải thêm bao năm lạc loài?
Nhiều năm qua làng quê xa gọi cho con thấy con đã già
Mẹ cha nay cũng phai tóc theo thời gian

Xin Lỗi Em Anh Nghèo

Anh nghèo khó anh đây làm sao có thể lo
Cuộc sống vất vả lo toan đủ mọi điều
Anh em người thân chẳng ai muốn ân cần
Vậy làm sao yêu em không tiền nghèo khó

Dòng Đời Trôi

Cuộc đời ai hay biết bao nhiêu đổi thay
Thế thái nhân tình nhiều toan tính so đo thiệt hơn
Bạc tiền lợi danh chỉ bên ta quẩn quanh
Nhắm mắt lìa đời thì ai cũng như ai mà thôi

Ôi Lòng Người

Vật chất với lợi danh luôn khiến cho tâm chí con người
Tình thân với đệ huynh tan biến theo đồng tiền thao túng
Người thân ở cạnh ta có mấy ai vui cười tha thiết
Bởi thế lúc không tiền ai oán

Tiền Bạc Lắm Phũ Phàng

Thấu chăng tình thân, khi sang giàu quý mến nhau
Anh ốm tôi đau, qua lại cơm nước ân cần
Xế sang tiền đô, đến họ hàng ai cũng thương
Thương mến nhau như người một nhà

Số Anh Nghèo 2 (Nhà Tôi Quá Khó)

Bước ra đời thật nhiều phong ba
Bận rộn lo lắng lo toan đủ điều
Số tôi nghèo chẳng được lo xa
Ngoài bộ quần áo sờn rách thân trai với dăm ba đồng
Hôm tôi đi xa mẹ ướt đẫm đôi hàng mi
Cha tôi thương tôi nhưng chẳng biết thế nào
Vì nhà tôi đây quá khó

Số Anh Nghèo 1

Số anh nghèo, nợ nần bao vây
tiền bạc không có, yêu đương kiểu gì?
Số anh nghèo phải làm công ty,
Hàng ngày chỉ biết trông những tháng lương đôi ba đồng
Anh mang trên vai là nặng gánh gia đình thôi
Không nên yêu anh em sẽ khổ cả đời
Vậy cho nên hãy tìm hạnh phúc mới