Tiệc rượu tưng bừng, ba má thật vui mừng
Họ hàng ai cũng chúc “trăm năm bền lâu”
Khi ba và má gật đầu chúng ta thành đôi
Vu quy em sẽ là cô dâu của anh
Tình mình giờ còn lại gì?
Ngàу anh ra đi cùng vui với ai
Nước mắt rơi nhẹ trên cánh hoa
Đóa hoa hồng anh vội trao câu thề
Duyên trời kết đôi tình nhân
Cho ngày sau nên vợ chồng
Luôn bên nhau không đổi lòng,
trăm năm mãi bạc đầu
Xe hoa vui pháo cưới đón ta chung nhà
Thời ăn chơi sướng vui kẻ đón người đưa
Ai cũng trông thấy hết sáng tối chiều trưa
Thời sa cơ rủi xui đi khắp nơi ngược xuôi
Không một ai ngó đến chỉ có mình tôi
Ngày xanh chúng ta đã qua rất đẹp
Tựa bông tuyết tan bên bờ cát dài
Sẽ yêu dẫu cho thanh xuân tàn phai chẳng rời
Vào mùa thứ năm sẽ không lỡ hẹn
Ngồi nhìn sự đời ta thấy ôi sao lạ kỳ
Vì vài đồng tiền bán đứng nhau khiến nhau tràn mi
Mưu toan làm chi chỉ nghĩ lợi cho bản thân
Ai ơi đời đâu mấy mươi xuân
Tay ai đập tan lớp băng kia khi tiết lập Xuân
Múa đao một hồi chẳng xua được oán than
Cánh hoa rơi gió trêu đùa thế gian vốn là
Bao nỗi sầu chẳng ai thoát đâu
Đời gió thoảng phù du lá vàng rơi,
Mãi được thua hết một đời
Người bước đến vội đi duyên nghiệp vương,
Bước đời trôi ta lạc đường
Tiền bạc không dạy ta sống ra sao
Nhưng cho ta soi ra được lòng nhân
Đau cho câu tình thân, ai cũng mang lòng sân
Thân nhau sao giả tâm nuôi nấng
Cố xóa hết, cố quên đi một hình bóng xưa
Anh cố giữ lấy, bao yêu thương chẳng còn nữa đâu
Em giờ chẳng khác người ta, em giờ chẳng giống xưa
Lúc bên nhau em thường nghe anh nói