Chiều buông nhìn chim trắng bay theo về cuối chân trời
Đời ta ngược xuôi bôn ba buồn vui kiếp sống
Gian khó đã từng hằn đôi vai gầy
Nếm trải đủ đầy khổ đau chua cay
Màng chi thị phi thế gian tự tại bước qua
Nhớ bao mùa cũ bước chân đôi ta vui ngày nắng hè
Bàn chân tung tăng biển xanh hoan ca vui cơn sóng vỗ
Nhớ bao ngày cũ tình thắm duyên nồng
Nay đã xa rồi hình bóng hôm nào là giấc mơ buồn.
Đời người đâu ai biết lúc lao đao thế nào
Đời còn dài ai ngờ mai sau
Giờ đây tôi gian khó, bạn nhung lụa ấm no
Sống sa hoa đâu có chi buồn lo
Bao năm qua bôn ba giữa đời
Nhìn quanh ta cuộc sống bon chen bão tố
Vinh quang ai cũng thân cũng thích
Lúc lầm than ngã đau đâu ai đỡ ta
Mây bay trên cao đời ta phiêu lãng tháng năm qua mãi mê cõi gian trần
Nhìn lại đời mình hợp tan biết ai lạ thân
Trăm năm qua tay thời gian như con nước nỗi trôi thân ta xuôi dòng tử sinh
Biển đời chìm đắm thế nhân tình
Tay ai đập tan lớp băng kia khi tiết lập Xuân
Múa đao một hồi chẳng xua được oán than
Cánh hoa rơi gió trêu đùa thế gian vốn là
Bao nỗi sầu chẳng ai thoát đâu
Đời gió thoảng phù du lá vàng rơi,
Mãi được thua hết một đời
Người bước đến vội đi duyên nghiệp vương,
Bước đời trôi ta lạc đường
Người ơi có chắc em đã từng yêu phải chăng đã thật tâm
Cùng nhau bước trong chiều tà thì ta có xem là đã yêu
Rồi hai ta cùng nhau đón chờ một tương lai lắm tươi đẹp
Lúc vô tình ngoảnh lại thấy em đang tuôn lệ cay khóe
Qua bao nhiêu năm lội ngược xuôi giữa dòng đời
Đắng cay sướng vui lẫn buồn tủi
Ai không trông mong mình thành công ngẩng cao đầu
Vẻ vang danh tiếng mãi về sau
Người thương nhau, dẫu có vuông cũng tròn
Niền tin nhau, khiến nhau thấy an toàn
Hết thân rồi ân tình như núi non
Cũng gạt đi bôi xấu nhau đến hao mòn