Dính Líu Đến Tiền

Người đời nói với nhau, khi bước chân ra đời muôn sắc màu
Đừng vội vàng tin tưởng ai, trăm người thân nhưng khó biết trong lòng nhau
Ngày từng ngày cứ thế trôi, ta thế thôi lang bạt trong biển người
Bạn bè nhiều đến với đi, va chạm nhau hơn thua nhau dù tri kỷ

Ai Đâu Nghèo Đến Ba Đời

Vì nghèo phải bôn ba mưu sinh
Ôi đời sao lắm bấp bênh
Sống luôn thẳng ngay chẳng biết xu nịnh
Dù đời cười chê lắm tiếng rẻ khinh
Nhưng, nhưng tôi chỉ xin, chỉ xin im lặng thinh

Nhà Mình Nghèo Quá

Chuyện đời tôi, xa xứ đi làm ăn, ngày tháng trôi mấy mùa trăng
Ngày rời quê, lê bước chân nhọc nhằn, chẳng muốn xa mẹ cha
Mà con, con phải đi, cày lo để mong điều gì?
Vì mong thấy mẹ cha được thảnh thơi kiếp sống tựa lá hoa

Như Nguyện (Wish – Rú Yuàn – 如愿)

Nguyện ước, đời em lúc trước sánh vai bên người em từng thương
Giờ biết bao tổn thương người đã vì ai lùi bước
Lời nói làm tim đau nhói, ngày tháng trôi qua thêm mệt mỏi
Từng cùng trao môi hôn sao giờ như người dưng khác lối