Phiên bản 1: Hàn Dung trình bày
Ta trông nàng đã lâu, ngồi nâng chén trước hí lầu ấy
Thanh tao nàng mang vải the gảy đàn
Mong được nhìn dung nhan may thay gió thổi qua
Khăn lụa vô tình bay phất phơ được thấy nàng đẹp biết bao
Người ta nói tôi là người thế thân
Người ta nói em yêu tôi chẳng thật lòng
Người ơi! Cho dù ai nói về người, tôi vẫn yêu
Không ai thấy vất vả, chỉ mình ta đang nếm trãi qua
Ai cũng xem ta đến cuối cùng thì thành bại ra sao
Khi ta lao đao khốn khó mới hay nhân gian thế nào
Chẳng một ai quan tâm hỏi han giống như những khi ta đang hoàng huy
Nhìn đào hoa đang rớt xuống, lại đến thu sang nhành hoa trống vắng
Chờ đợi dung nhan héo úa vì tháng năm trôi lạnh nhạt
Trải nhiều bôn ba vất vả, giờ tóc anh như thấm sương
Mà dường như ta đã bỏ, nhiều thứ sau bao ngày chẳng gặp
Chuyện xưa cũ năm ấy anh nào đâu để ý
Bao bão giông không lâu người lại cất bước đi
Lúc yêu nhau anh thật tâm để trao hết bao ân tình
Ngày em ra đi đến cuối nhưng không được chi
Nhìn cành hoa phất phơ rơi nhẹ rơi
Từng nhành hoa cuốn theo mây về trời
Còn riêng ta ngắm hoa lệ rơi
Bao tương tư lỡ trao ai rồi
Bạn bên ta dẫu nghèo sang,
nếm chịu chung bao nhiêu trái ngang
Khi đói no, khi vẻ vang chẳng than oán
In the stillness of the night
I softly whisper out your name
Wondering if you’re in her arms
When it’s me that should be holding you tonight
Thuở bé vẫn cứ nghĩ cuộc sống này giản đơn
Rồi năm tháng cứ ngày một lớn hơn
Mới thấy giữa cuộc sống khó nhọc gọi chẳng ai nghe
Lắm khó khăn chẳng dễ như ở bên cha mẹ