Đường anh đi hôm nay không còn em chung lối về
Mưa rơi ướt vai anh về trên phố
Ngày em quay lưng đi cơn mưa phùn đưa tiễn người
Nước mắt anh chan hòa chung với mưa
Tình đã không như mơ thôi đừng chờ
Tình hoá thành mây khói mãi ngàn thu
Đành ôm mối duyên tình chết, nhớ thêm chi hoen bờ mi
Giọt lệ rơi, tình chơi vơi nhân thế ơi
Đường anh đi hôm nay không còn em chung lối về
Mưa rơi ướt vai anh về trên phố
Ngày em quay lưng đi cơn mưa phùn đưa tiễn người
Nước mắt anh chan hòa chung với mưa
Không vấp không ngã không thành người
Không cố không gắng không thành công
Không ăn không chơi thì nước mắt sẽ không rơi
trên hàng mi tiếc nuối cho cuộc đời
Chiều nghiêng bóng mình tôi khóc giông bão trong lòng
Nàng đi lấy chồng chẳng còn chi nữa mà trông
Từng tay nắm rằm trăng sáng nguyện yêu đến khi già
Vậy sao đến nay dáng em không còn nơi đây.
Vô tình anh gặp em sau nhiều năm cách xa
Lặng nhìn em nước mắt rơi chẳng nên lời
Anh dần quên hồi ức phai nhòa theo tháng năm
Mà vì sao bóng dáng người anh không thể quên.
Giờ còn chi đâu, giờ người yêu đã xa
Chỉ còn trong ta nhớ thương và buốt giá
Giờ còn chi đâu mộng vàng nay đã tan
Một mình cô đơn với muôn vàn đau đớn.
Tuổi thanh xuân rồi sẽ qua các con ngày dần lớn khôn
Anh sẽ nguyện cùng em băng qua góc trời vượt ngàn núi cao
Người ơi đừng nói, rằng hãy quên nhau rời xa
Anh luôn ước mong một ngày thắm thiết nếu rời xa
Lối đi mình ta khóc thầm buồn quên, quên đi nỗi nhớ miên man
Lời 1: Hiền Thục trình bày