Cùng xuống bến, nào cùng ra bến.
Ta kéo neo du thuyền, tưởng tượng đi.
Em ôm tay lái theo lệnh anh nói, chúng ta đi.
Nào cùng xa lánh, ta lánh xa gia đình.
Ôi bạn bè xa, ta lánh xa đời, xa dần.
Anh yêu anh hay chăng anh cơn mưa đêm nay rất buồn
Trong tâm tư em nghe như dâng miên mang bao sầu thương
Nhạt nhoà kỷ niệm chơi vơi còn gì mộng đẹp tương lai
Và một lời nào đã hứa nghe anh sao anh đành quên
Phật Pháp chiếu khắp đất trời rộng lớn
Tựa như chim tung bay nếu như được trí tuệ
Dù ta mang thân xác này ra bến bỉ ngạn
Nguyện tu thân mai sau trồng xuống đây một đóa sen tình yêu
Vừa hôm nao yêu dấu ta mới trao nhau
Mà hôm nay ta đã xa quá xa rồi
Vòng tay đang êm ấm sao bỗng chia phôi
Anh nơi nao có nghe tim mình vấn vương.
Vòng hợp âm
Đành xem như cơn gió chưa qua
Chưa biết đến nhau mình chưa bắt đầu
Suốt những năm tháng ấy đã làm phiền anh
Từ nay sẽ không như vậy.
Rồi từng ngày mệt nhoài chẳng ai thấy
Lạnh lẽo cô đơn ôm thân xác hao gầy
Em đang nơi đâu có hay đêm thâu
Riêng mình anh bơ vơ ngồi gom những nỗi sầu
Anh cầm tay em đi hết con đường
Dù ra sao em vẫn có anh
Anh sẽ giữ đôi tay khi em mỏi mệt
Đời phong ba luôn vây quanh ta
Ngàn thương đau không dễ bước qua
Anh sẽ đứng nơi đây cho em tựa vào
Ánh nắng tím ngắt nơi chân trời
Hoàng hôn xuống với tiếng hát bên lưng đồi
Tìm theo dấu hài nay đã nhạt phai
Thời hoàng kim ôi xa xôi giấc mơ dài
Người yêu ơi nếu xuân chưa về
Thì em xin anh thôi chớ ưu phiền
Còn riêng em và thương nhớ cùng năm tháng
Sẽ cho em tâm tư buồn chán