Viens, viens ma brune
Viens й couter la mer
Elle murmure а la dune
Le chant d’un autre uni vers
Miệng đời cay đắng của trần gian! Quan tâm chi đâu cho nó nhàn
Còn thời thì ai cũng nể nang, nhưng khi sa cơ thì rao bán
Môi thốt ra câu phũ phàng, gieo bao lời gây nát tan
Trắng nói đen, một nói thành mười, đâm sau lưng khi mình sơ hở
Soạn theo phần trình bày của ca sĩ Hồ Quang Hiếu
Cuộc tình năm ấy đã như kỷ niệm thoáng qua
Người tình năm ấy đến đây nghìn trùng cách xa
Mình ta đếm bước những đêm tìm về chốn xưa
Ta nghe trong ta nỗi tiếc thương
Người tình ngây ngô giờ nhớ thương
Bóng tối mơ màng lá đát trên hè vắng
Mắt ướt môi mềm lại thêm tóc mây nồng ấm
Má thắm môi hồng thấp thoáng bóng ma hay người trần gian
Thiếu nữ đó hay yêu tinh tình nữ
Bao năm tháng phiêu du anh đã mơ giấc mơ xưa
Quên đôi mắt em thơ những năm tháng mong chờ
Rồi chiều hồn nhớ bóng dáng anh về đâu
Lòng buồn chợt thấy mắt em dưng dưng sầu
Thôi chia tay anh, người bạn thân ơi
Ta quen nhau khi ta mới lên năm hoặc mười
Leo lên cây chơi hay lên đồi chơi
Tình ta mới lớn lên còn non
Và hai đứa có chung quả tim
Giọt mưa đã rơi trên phím sầu, nghe như có ai thở than
Bờ sông vắng cơn mê rã rời, xa nhau khi trời giông bão
Uhm uhm uhm uhm uhm uhm
Uhm uhm uhm uhm uhm uhm
Sớm mai tươi hồng, một ngày tươi đẹp
Mình tới công viên cùng một miền ấm êm.
Ngày vui mừng, ôi chủ nhật tươi nắng hồng!