Người

Người, người như ánh sáng xoá tan màn đêm
Là tình yêu duy nhất không bao giờ quên
Vì người như tia nắng mai sưởi ấm cõi lòng em
Lạnh giá bỗng chợt tan, tan trong phút giây.

Ngày Mưa Tuyết

Đôi ta bên nhau trong nắng mai
Trời đông gió bão tuyết trắng trên vai
Ta trao nhau môi hôn ngất say
Hơi ấm vòng tay thắm nồng (làm sao quên)

Này Em (A Toi)

Này Em ! Em đến với anh như cuộc tình trinh, mong manh
Em vẫn cứ mang tâm hồn tuổi thơ lung linh
Còn mang khát khao, với bao mộng xinh
Còn mang cả đống giấc mơ ngày xanh