Ðã xa người rồi, đã tay chia tay
Ðã tàn rồi, cuộc tình đầy oan trái
Ðã không còn người gối vai bên vai
Ðã lìa rồi, đã chia phôi
Dù cho tình yêu ấy giờ đã xa xôi rồi
Nụ cười yêu thương vẫn còn bên đời lặng lẽ
Lúc đôi ta gặp nhau trong chiều tuyết rơi
Mãi in trong lòng em nụ cười khó quên
Những khi lỡ coi phim buồn thường làm tôi khóc ngất ngây
Một khi không có em trong đời
Trần gian riêng anh đâu có vui gì
Để yêu đương để nhung nhớ và tha thiết
Có nhân gian kia không buồn vui.
Chiều nay em bỗng nghe lòng nhớ
Nhớ phút yêu xưa bao năm xa vời
Nhớ thương người yêu tình trôi theo giòng nước
Căn nhà xinh, ôi căn nhà xinh
Của tôi đây, với khung cửa ngát xanh
Cửa mở tung gió đón làn nắng mơ
Gặp gỡ sân hoa đầy bướm tơ
Nhẹ nhàng vòng tay êm ái
Thiết tha đắm say nồng nàn
Ngạt ngào mùi hương theo gió
Cuốn trôi bao nhiêu sầu lo
Lìa cành lá úa tả tơi nhảy múa
Rụng ngập đầy sân gợi sầu thi nhân
Nhìn tàu lá úa lòng buồn tê tái
Gợi hình ảnh xưa đã khuất xa rồi
Nhìn chiếc lá rơi bên hè phố vắng
Lạnh lùng mưa rơi trên mái tranh khơi
Rồi đêm xuống nghe lòng rã rời
Và cô đơn lại đến cố nhân ơi
Mùa thu về trên sông vắng anh ngắm mây thu buồn mênh mang
Mặt trời đổ muôn tia nắng, sao ngỡ như áo em mang năm xưa
Anh nhớ da em màu trắng và bàn chân bước trên thu vàng