Một mình nhớ thương vẩn vơ
Nhớ thương cơn gió hiu quạnh xưa
Từ hè vào thu người còn xốn xang hắt buồn
Tựa như hắt hiu lòng khách giang hồ
Trong đêm mưa từng giọt rơi
Rời trên tóc em buồn
Yêu nhau cho nhau niềm đau dài
Ngóng đợi khi xa người
Tình buồn trôi qua cùng cơn gió nào thoáng đây
Nhẹ như cơn say làm rung cõi lòng ngất ngây
Tình làm hoen mi bờ vai tóc mềm thướt tha
Rồi tình bay xa cùng bao nỗi sầu vấn vương.
Thương nhớ, nhớ thương ai? Thương nhớ suốt đêm vơi!
Trong giấc mơ dài, người tình đẹp ngời, ngày nào vào đời
Tôi khóc, khóc thương tôi xưa đã trót yêu ai
Đâu ngỡ có ngày, cuộc tình rồi chỉ là cợt cười!
Nhớ đến phút ấy đôi mình quen nhau
Trong con tim sao mơ ước chưa nhòa
Chớ nuối tiếc những kỷ niệm xa xôi
Những cánh hoa sầu trong gió.
Đêm buông dần xuống trần
Gợi niềm vương vấn từ năm ấy đã bao nhiều lần
Rồi tìm đâu những ý thơ
Từ nay dừng gót lãng du bên dáng yêu kiều
Ta đưa người đi
Đường về tình chia hai lối
Nỗi tiếc nhớ khôn nguôi
Tạ từ đêm ấy đêm cuối rồi xa mãi
Biết đến nay đã sang bến nao
Tình yêu đôi ta đến như mộng mơ
Từ khi yêu anh đã ôm sầu nhớ
Lời anh hứa hôm nào thề sẽ mãi yêu em
Trọn đời bên nhau đến muôn ngàn sau
Ngày nào yêu nhau, dắt nhau ta vào quán đây
Rồi cùng mời nhau uống vài ly rượu đầy
Cười vang như tiếng pháo, ngỡ không bao giờ biết buồn
Ta ước mơ ngày sau, ước mơ ngày vui sướng.