Nàng phong sương vượt thiên lý muôn trùng
Ta đi đến nơi chân trời xa thẳm
Cuộc trao nhau nụ cười, cùng bên em mối duyên tình trao
Ta chung đắp xây mộng đời
Đào vừa ra hoa cành lá gió đưa vầng trăng tà
Ngoài bờ sông màn sương trắng buông lững lờ
Kìa bến sông thoáng bóng ai in trên làn sương mờ
Cất cao lời ca làm rung cỏ cây ven bờ
Thằng bạn mình mẹ người Hoa bố nó ta
Thằng tàu lai rất bô trai
Nhớ lúc đó hai thằng chơi thân nhất vùng
Đi đâu cũng điệu áo quần giống nhau.
Khi tia nắng ban mai tràn khắp phố phường
Thành phố buồn tênh, em đã ra đi như chim bay xa
Bỏ anh đi mãi về nơi chốn nào
Người gian khó tiền không có nên lòng ưu phiền,
người nhiều tiền quá cũng sinh âu lo chuốc thêm ưu phiền.
Các cháu bé học nhiều quá cũng luôn ưu phiền,
và nhiều người lớn hết yêu thương nhau cũng sinh ưu phiền.
Buổi chiều hôm nay em mang một chiếc áo trắng tinh
Nhìn vào gương thấy băn khoăn không biết có thật xinh?
Và cũng chẳng biết em đã thương nhớ ai kia rất lâu rồi
Vì con gái nên không thể nói ra mà thôi
Lời Việt của Đinh Ứng Phi Trường
Ngày hôm qua chợt biết nhớ, biết ngóng trông ai
Hỏi lòng tình yêu đang đến hay nhớ thương ngẩn ngơ thế thôi.
Rồi hôm nay em không thấy anh bồi hồi mong đến mai trời sáng
Được trông thấy ai kia dù trong giây phút.
Một ngày mùa đông âm u ngoài kia tuyết trắng đang rơi đầy
Một mình ngồi suy tư người yêu ơi nhớ chăng hôm nào
Tình đẹp như giấc mơ qua chợt tan biến khi em xa rồi
Tình đó anh luôn trọn khắc sâu trong lòng