Này người yêu ta cùng dìu nhau hát lên khúc nhạc đắm say
Kìa vầng trăng dịu dàng, sáng soi tận trong hồn ta ngất ngây
Tiếng sóng đưa ta vào một cõi ngất ngây khói sương mơ màng
Ôi đời đẹp xinh tình yêu và nhân thế, khúc nhạc ngàn năm khó phai.
Em đừng nghĩ anh quá dại khờ
Chẳng biết em bên cạnh ai
Em đâu biết anh đã lặng thầm
Lặng nhìn theo bóng em bước đi cùng ai
Có bao giờ em nghĩ anh đã cảm thấy thế nào
Còn anh chỉ muốn nói với em rằng
Giờ này em đâu hay biết
Rằng trái tim anh chẳng như sỏi đá
Thấy em đang bên cạnh ai cũng thấy đau
Giờ này tim anh đang khóc
Vì biết em chẳng còn bên anh nữa rồi
Và biết em đã đổi thay thật sự rồi vậy
Mà vì sao trái tim
Vẫn luôn mong em quay về đây.
Em đừng nghĩ anh chẳng nghe được gì
Lời nói, cảm xúc em tặng ai
Em đừng nghĩ anh chẳng hiểu được gì
Chẳng phải ta vẫn cùng sống dưới một bầu trời
Nhưng xem ra em chỉ xem anh là gã ngây ngô
Vì anh chỉ muốn nói với em
Rằng dường như em quên hết
Anh cũng như em là con người thôi
Biết yêu thương, biết hờn ghen và biết đau
Thật sự em đã quên hết
Anh cũng như em cũng mang một trái tim
Sẽ chết đi khi tình yêu chẳng còn niềm tin
Người ơi em biết không?
Chỉ một lời thôi em hỡi
Cho khúc hát đêm này không còn đau
Kết thúc đi một lời thôi thà mất nhau vì
Thật sự em đã quên hết
Anh cũng như em cùng mang một trái tim
Sẽ chết đi khi tình yêu chẳng còn niềm tin
Người ơi em biết không?
Xin hãy lắng nghe lòng anh.
Cành mai thắm vàng, mùa xuân về trên thế gian
Trên cao xanh lũ chim én lượn vòng quanh
Cơn gió về đây mát lành
Dòng sông nên thơ bên lũy tre ngày nào
Ta tắm sông cười đùa hồn nhiên
Xa xa xa con đường ngày xưa mình chung bước
Bao buồn vui đường sình lầy khi nắng mưa
Son phấn nào đâu em mơ tới
Em vắng đi nụ cười
Cho héo sầu dung nhan
Cho đất trời cuối thu buồn lây
Chim hỡi chim thôi đừng khóc than
Hoa lá kia còn xơ xác sầu
Chuyện tình yêu ai đâu biết
Ngày mai sẽ chia hai ngã đường
Anh dối gian em ưu phiền
Mà vội bước ra đi thật xa
Đôi ta yêu đã bao năm cho nhau cay đắng ngọt ngào
Giận hờn là lúc khiến ta thêm hiểu nhau
Em cho anh bao thiết tha anh cho em những mặn nồng
Đôi ta bên nhau hạnh phúc biết bao
Đời đã ngỡ chung lối duyên kiếp đôi ta ngàn sau
Rồi hôm qua em đi thật xa về nơi cuối trời
Giờ mình anh buồn thương chìm giữa bao đêm hoang lạnh
Chốn xa xôi mình em đời có bơ vơ buồn tênh
Chiều về ngọn heo may, hoa rơi bên thềm
Ngày nào ta bên nhau, vui đùa trên gió
Luyến thương và yêu đương có anh và em
Đưa nhau đến phương trời xa