Trên thế gian chẳng biết đúng sai ra sao
Cũng chẳng hỏi ai còn ân oán nhau
Như áng mây cứ mãi trôi chỉ còn tình chúng ta
Trong tim vẫn nhớ nhung về nhau
Xuân nào anh dìu em giữa muôn hoa vàng
Giờ mình em nơi đây lặng yên nghe bao nỗi nhớ
Phút vui xưa nay đâu rồi và tình yêu bây giờ xa quá
Những kỷ niệm sau vẫn chưa nhạt phai
Khi hai ta chung mái nhà đắp chung một chăn
Anh không quên nâng cao trách nhiệm cần cố gắng hơn
Đi qua chông gai anh là người sẽ chở che
Để tình yêu dù cho gió mưa vẫn không thay lòng
Phật từ bi luôn soi sáng dẫn lối cứu độ muôn loài
Mà vì lòng ta thờ ơ, ái ố si mê phủ mờ
Đường vàng chân lý đón chờ, còn mình cứ mãi mộng mơ
Chọn con đường vương sầu nhớ ngủ vùi thân tâm xác xơ
Khi em bên anh em thật lòng không muốn rời
Nhưng anh có hay, anh nào có biết
Tại anh luôn vô tâm, nên em đành câm nín
Nên giờ người chẳng buồn khi vắng em
Bạn tìm đến đó phiên chợ quê xa mờ
Người con gái giữa hoa trái cỏ thơm
Hãy nói với em dẫu chiến tranh vời vợi
Người lính xưa sẽ quay về tìm em
Em không mơ hoang kiếp sống trên cung hằng
Em không tham lam diễm phúc trên thiên đàng
Làm sao em nói cho hết những tâm tình
Ước mơ khiêm nhường có anh bên mình
Người mẹ hiền yêu dấu mẹ đã trao về ta
Ngàn muôn âu yếm trong những năm vừa qua
Mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời
Con sẽ nhớ hoài bóng dáng người
Âm thanh ngây ngất vui cho đôi ta lớn lên cùng nhau
Thênh thang trong nắng mai đôi ta vui bước trong tự do
Anh yêu kiếp lãng du rong chơi vui hát ca cùng em
Đôi ta như cánh chim cao bay trong nắng mai tươi hồng
Như làn mây, tình yêu thôi, giờ đây lửng lờ
Như làn gió, tình yêu thôi, giờ đây hững hờ
Rồi một lần xa cách là một đời than trách
Rồi cuộc tình bay mất và một người đi khuất
Tình chỉ còn cay đắng để chỉ còn xa vắng
Để chỉ còn nắng vương cuối đường.