Version 1: Giết người yêu dấu lời Việt Vũ Xuân Hùng (trước 1975)
Kìa trông trời mang mùa mưa tới bên ta rồi
Từng cơn, từng cơn sầu hắt hiu nhẹ rơi
Trời mưa, chiều nay buồn rơi khắp nơi xa vời
Giọt mưa từ đâu làm mắt em lệ rơi
Xuân chợt đến giá băng cuối đông tàn
nụ mai còn như ngỡ ngàng
Mai vàng nở như năm ngón thiên thần
Ngập ngừng vẫy tay đón xuân
Ngày ấy khi xuân ra đời
Một trời bình minh có lũ chim vui
Có lứa đôi, yêu nhau rồi
Hẹn rằng còn mãi không nguôi
Tình đầu tiên theo lá vàng bay.
Luyến lưu rồi cũng như làn mây
Lời mặn nồng theo tiếng thời gian
Vỡ tan mộng ước phai tàn
Biển rộng bát ngát xanh xanh
Thuyền về giữa bến sông xanh
Làn nước như đang vây quanh
Mái chèo nhẹ lướt êm
Có một cánh môi vừa trốn hôn
Có một cõi lòng tan vỡ
Cánh hoa anh đào chợt khóc trong đêm nào
Rớt rơi từng cánh rơi chơi vơi
Một dòng xanh xanh một dòng tràn mông mênh
Một dòng nồng ý biếc một dòng sầu mấy kiếp
Một dòng trời xao xuyến một dòng tình thương mến
Một dòng còn quyến luyến một dòng nhớ
Quay về miền đời lúc mơ huyền
Vòng hợp âm:
Cất bước người ra đi, hình bóng anh rời xa
Bao dấu yêu khi xưa giờ tan vỡ
Nước mắt cứ tuôn trào, lệ đắng đôi hàng mi
Mưa vẫn rơi quanh em đầy bóng tối