Suối Nước Mắt

Người ơi! Người có tin rằng
Từ lâu tôi vẫn khóc
Vẫn gọi người trong giấc ngủ
Từng mùa Thu đã chết
Trái tim mỏi mòn héo gầy
Giọt nước mắt chưa nguôi
Vẫn não nề tuôn như suối
Lạy trời làm sao quên nhau.

Ba Vua Đăng Trình

Trên trời cao đây ánh tinh tú rạng chiếu
trần gian bừng sáng vinh quang huy hoàng tỏa lan soi đêm tối.
Trên trời cao đây ánh tinh tú rạng chiếu
này đây con Chúa giáng sinh giữa chốn đơn nghèo.
Vui lên Con Chúa Vua Bình An đã đến
trần gian giá lạnh được sưởi ấm trong đêm Ngôi Hai ra đời.
Vui lên Con Chúa Vua Bình An đã đến
trần gian mau tới tôn vinh Ngôi Hai làm người.