Tình yêu ấy anh mang về trao cho người tình mới đi anh
Rồi năm tháng em nơi này vẫn thương hoài người tình lỡ trăm năm
Lòng như giông tố phong ba khi thuyền yêu trôi xa
Thuyền anh tách bến sang sông nước mắt em tuôn thành dòng
Ngày đó cứ ngỡ với nhau ta muôn đời chung bước về
Tình mới đã quá đắm say thoáng đã nghe những ê chề
Người hỡi có nhớ tới em với những đêm xưa ta say ân tình
Chuyện một tình yêu anh họa sĩ
Gửi trong tranh vẽ những nỗi buồn
Lòng anh thầm yêu nàng ca sĩ
Cô gái rất yêu bông hoa hồng
Đôi ta bên nhau say trong cung đàn
Đôi chân lâng lâng đôi tay êm đềm
Anh hỡi đôi mắt chan chưá đôi môi thơm nồng
Còn tha thiết chi lời yêu dấu cũ
Những tiếng yêu đầu, những gian dối mà thôi
Từng câu đắm say từng câu ấm áp
Những tiếng êm đềm, những gian dối dịu êm
Ngày vui đã qua mộng mơ cất cánh bay
Từng kỷ niệm giờ đây đã phai, trôi nhanh tựa giấc mộng
Lời 1: Hiền Thục trình bày
Ngỡ quên lãng
Bỗng nhung nhớ càng sâu thật ra em biết mất anh từ lâu
Miên viễn xa lìa nhau
Nghe hồn đột nhiên tái tê nỗi thương đau
Anh vẫn không đổi thay
Anh vẫn như cũ, kẻ lãng du trong đời em
Anh vẫn e ấp luôn trong trái tim
Câu nói ân ái Ôi, biết bao tháng năm
Em đã âu yếm dâng tặng anh
Mùa thu qua từng chiếc lá bay về nơi chốn xa
Và cơn gió tìm lãng quên về nơi cuối trời
Người yêu hỡi giờ lối xưa còn đâu gót hồng
Kiếp rong buồn tình hoang vu mãi trôi hoài về nơi xa
Xin hãy hôn em, hôn lần cuối, mai chắc em không còn bên người
Sẽ muôn trùng mình cách xa, thấy nhau chăng là những giấc mơ
Xin hãy hôn em, hôn thật đằm thắm như dưới cơn mưa bụi hôm nào
Mắt anh rạng ngời, mặt đẫn ướt mưa ôi hạnh phúc sao