Version 1: Chúng Mình cô đơn – ca sĩ Ngọc Tuyết trình bày
* Từng ngày qua anh mong sẽ quên được người
Dẫu biết trái tim nay chẳng thể quên
Và con tim anh hôm nay chắc không thể nào
Yêu ai để quên đi được em
Tìm đâu bóng hình em nói cười mình tôi lê bước trong cõi giang hồ
Vọng nghe tiếng đàn em buông lơi câu hát thắm thiết trong hư ảo.
Kìa đôi mắt muôn ánh trăng sao đã nghiêng biết bao đấng anh hào
Em từ đâu phải chăng về từ trong cõi mơ
[ĐK: ] A mor, amor, amor
Vài lời đơn sơ mà trong xa vắng là nụ cười cay đắng
Yêu đương dù là nồng nàn
Dù cho đậm sâu, biết đến bao lâu rồi sẽ không phai nhoà
Một mùa thu đã qua rồi em đâu hay biết thu tàn
Mà lòng còn đắm say vui với ai
Có những lúc anh ước mơ, mơ đôi chúng ta không rời
Trong cơn say em vội vàng đã lãng quên
Chỉ mình anh, với nỗi buồn chơi vơi từng đêm buốt giá
Mưa rơi bên thềm hay là giọt nước mắt anh rơi khi em
Đã rời xa, bỏ lại sau lưng, tình yêu vỡ nát
Anh chơ vơ giữa trời! đêm mùa đông
Từng đêm nhìn sao trời lòng anh thầm mong đợi
Tình yêu đẹp tươi dưới ánh sao muôn màu
Người đến chiều thu nhẹ từng chiếc lá rơi rơi
Làm anh như thẩn thờ ngồi tìm hình bóng em
I. Vietnamese version by Joyce Chu
Thôi nhớ mong làm chi? bóng hình ai trong mắt
Kề bước nhưng lại xa cách cớ sao hoen bờ mi?
Thì thôi tiếc chi duyên số đều do ý trời
Chỉ trách anh đã quên hết bao ký ức chưa hề vơi
Làm sao nguôi niềm đau nay ướt nhòa vội cố ngăn đi từng cơn
Thà khi xưa đừng quen biết nhau thì em đâu nuôi cơn sầu
Nguyện yêu mãi dù là trái tim anh
Anh chỉ là người lạ thinh lặng nhìn em khóc lau vội đớn đau