Ngày em còn thơ lòng vương mộng mơ
Thường hay hỏi má em: “Má ơi ngày sau
Con sẽ thắm tơ duyên và vui sướng không?”
Mẹ em sẽ khuyên bảo rằng
Tình em sao vẫn bơ vơ giữa cơn mưa buồn
Yêu người trong muôn ngàn thương nhớ tiếng yêu vắng xa
Làm sao quên câu hát trên môi cười dở dang
Yêu làm chi mùa thu đã rơi vàng lối đi
Trời lại làm đông sang mưa tuyết tả tơi
Giọt lệ nào không hay, chợt đông trên má
Giờ tim tôi đang băng thành đá
Nghe xung quanh mình lệ tuyết vỡ thành mưa
Người nay đã quên tình xưa
Tuyêt rơi chiều mưa
Khóc cho tình chúng ta vì bởi đâu người xa
Đôi khi em lắng nghe, cung tơ vương xót xa
Mong manh trên gối chăn bao ngày tháng qua còn đây
Mưa rơi mưa mãi rơi , âm vang nghe rã rời
Rớt trên từng phím đàn xưa
Khi người đã ra đi còn lai tôi
Cho từng ngày mà tôi mong nhớ người
Chờ người và hát hát lên, yêu em mà thôi
Từ lúc anh quen biết em trái đất bỗng nhiên ngưng lại
Cuộc đời này dệt thêm bao nhiêu ước mơ, bao nhiêu niềm vui
Từ lúc anh quen biết em cả thế giới không ai bằng em
Chỉ một mình em thôi đôi mắt em xinh như nàng tiên.
Tình mình ngày đó bao êm đềm
Nay còn tìm đâu vòng tay mê đắm giây phút xưa
Em sống bây giờ tựa bóng đêm
Ngày xa hiu hắt hướng về nơi phương trời nào.
Tìm đâu bóng hình em nói cười mình tôi lê bước trong cõi giang hồ
Vọng nghe tiếng đàn em buông lơi câu hát thắm thiết trong hư ảo.
Kìa đôi mắt muôn ánh trăng sao đã nghiêng biết bao đấng anh hào
Em từ đâu phải chăng về từ trong cõi mơ
Ðêm nay sương rơi trên ngàn lá
Những cánh hoa trôi dạt hiên nhà
Hỡi dấu yêu nơi phương trời xa
Người hỡi nếu biết phố xưa có em
Thiên thu vẫn luôn hoài mong
Lời trình bày của ca sĩ Hoàng Nam