Duyên Tình (Une Chance D’Aimer)

Tình trao em chiếc hôn êm đềm ấm môi mềm
Hồn chơi vơi tiếng yêu gọi mời đến trong đời
Và anh mang dấu yêu mong chờ vào từng đêm mơ
Ánh mắt vời vợi như sóng trùng khơi
Ngàn đời mãi vỗ về thiết ]Dm] tha
Ru em say đắm ngày tháng qua đẹp giấc mơ tình ta

Có Phải Chốn Thiên Đàng (Hotel California)

Trong đêm khuya trên đường hoang vắng, gió cuốn tóc tung bay.
Hương thơm nghe sao nồng ấm, không gian say trong mơ.
Trong chiêm bao nghe như chìm đắm
Vào thế giới không muộn phiền.
Nhìn chung quanh đây bao đèn hoa ngời sáng.
Đời trôi qua mau không còn nhớ.
Quên đi hết bao niềm đắng cay, cùng chia nhau bao thương đau.
Để mai sau thương yêu người say đắm.
Dẫu biết kiếp sống mong manh như mây trời.
Thấy ánh sáng trong ngục tối, một ngọn nến soi đường về.
Vang lên đâu đây linh hồn ai gào thét, cùng say cho hết kiếp người.
Wel come to The Hotel Califor nia.
Chốn nắng ấm xanh tươi ( chốn nắng ấm xanh tươi ), với tiếng sóng xa khơi.
Đêm nay ta đến đây The Hotel Califor nia.
Đến với nhau đêm nay ( đến với nhau đêm nay ), ru giấc mơ êm say.

Sầu Khúc (Tristesse)

Đêm về quạnh hiu, bên sông đìu hiu, mưa rơi làm nhớ.
Mối tơ duyên người trong mơ, vẫn mãi mong chờ.
Ai có cùng tôi say với màu trăng chết ngày nào.
Khóc cuộc tình, đã chìm sâu.
Chỉ còn nơi đây, đêm nghe lời ru, trăm năm lệ khóc.
Tiễn đưa nhau vào thiên thu, mấy kiếp mong chờ.

Góc Phố Ngày Xưa (Granada)

Còn nhớ chăng, hỡi người đi viễn xứ tha hương.
Dặm đường xa bao sương gió, có nhớ một thời bình yên nơi quê nhà.
Dòng sông xưa, không ai ra đứng ngắm sao rơi.
Chiều trên bến, bơ vơ như chim mỏi cánh bay.
Mong sao tìm đến, khung trời cũ.
Người ra đi còn mang theo nặng trên vai,
một góc phố xưa mong chờ.
Nhìn quê hương chìm trong mưa, tuổi thơ ngây,
cùng nhau tắm dưới cơn mưa.
Giờ xa nhau đời qua mau, tìm nơi đâu,
được yên giấc về cuối đời.
Như bao lần chia tay nào ai hay, khi xa nhau,
giấu thương đau để chiều nay, ngồi nhớ người xưa.
Chiều nay nghe lòng bâng khuâng,
Nhìn mây bay, bay xa phía chân trời.
Người ra đi còn mang theo nặng trên vai,
một góc phố xưa mong chờ.
Mùa thu qua sương buông lơi lá khô rơi bên nhà,
vang câu hò mênh mang buồn cho thêm sầu vương.
Người ơi…! Về chốn đây nơi tuổi thơ đầy ước mơ
Giờ đâu còn, từ nay còn tìm đâu…?