Nghe gió lướt nửa đêm cũng không ngủ được
Em mong nghe tiếng anh nói êm ả
Đậm sâu con tim bao nỗi nhớ
Đều hóa trống vắng hư không chẳng phiền nữa
Đời người qua mau ai biết trước
Mộng nhân sinh bao mãi mê xuôi ngược
Tháng năm ta đâu nào tìm được
Thời gian như con nước
Hạ vàng trôi qua một thoáng
Suy tư chẳng dứt bi thương còn đầy
Một mình trên con đường thênh thang ta đi đêm hôm ấy
Năm tháng nhanh quá em không còn đây
Đoạn đường em bước đi
Không có anh hai hàng mi ứa lệ
Từng ngọn đèn trong đêm
Cũng hiu hắt như đứng đây chờ ai
Đi về đâu đôi bàn chân chai sần, vì ngày xưa bước qua những niềm đau
Riêng mình ta cô độc bao tháng năm, gió sương phong ba nhiều khi không thể đếm
Rồi đôi lúc ta ngã gục, nhưng chẳng thể khóc trách than số trời
Vẫy vùng từ trong hố sâu sóng đời xô ta chới với
Kìa đóa trâm vướng trên làn tóc mây của người
Kia nụ cười thật tươi đắm chìm trong ánh mắt
Kìa phố hoang vắng bao ánh đèn sáng soi tĩnh mịch
Người xa xôi đến đây thấy được thế gian?
Này người tình bờ môi xinh đắm say
Hôn em đi! Hôn em đi như đêm nay là đêm cuối cùng
Anh thân yêu, hãy hôn em trăm lần
Xiết em vào cánh tay để thấy em còn có anh suốt đời
Nếu trên đầu trời sập ngàn tinh tú rơi
Nếu có ngày địa cầu nổ tung vỡ tan
Thì anh hỡi, anh yêu, em không cần biết
Nếu có anh và anh nói yêu em
Hãy ôm em thật lâu trong vòng ái ân
Nói với em rằng ta suốt đời có nhau
Dù ngày mai xa cách vẫn không chia lìa
Đừng để em trong đớn đau
曾今同床又共枕
Céng jīn tóng chuáng yòu gòng zhěn
你却没说过我们
Nǐ què méi shuō guò wǒ men
对你用尽我所有真诚
Duì nǐ yòng jìn wǒ suǒ yǒu zhēnchéng
你却伤的我最深
Nǐ què shāng de wǒ zuì – shēn