Đợi chờ một người đã chia tay rồi
Có lẽ là điều xa xôi
Chắc chỉ còn mình anh thôi
曾今同床又共枕
Céng jīn tóng chuáng yòu gòng zhěn
你却没说过我们
Nǐ què méi shuō guò wǒ men
对你用尽我所有真诚
Duì nǐ yòng jìn wǒ suǒ yǒu zhēnchéng
你却伤的我最深
Nǐ què shāng de wǒ zuì – shēn
Tôi đã từng, yêu một người Lối sống chẳng giống nhau
Cớ sao tôi ngu muội vẫn yêu
Cứ mỗi ngày, cứ mỗi ngày càng cách biệt cả hai
Và anh chưa từng hy sinh vì tôi
Chớp mắt mấy cái nhìn lại bản thân đã phải trưởng thành
Vẫn lắm bỡ ngỡ chẳng kịp biết hương vị tuổi thanh xuân
Bôn ba ngày đêm ấy, mà tiêu pha e dè từng xu.
Từng đồng phải lo toan một cách chi li
Cuộc sống ai biết chữ ngờ, có đúng có sai ta nào hay
Lời nói gian dối lọc lừa, chỉ biết tính toán phân giàu nghèo
Tình ái đôi lứa tương phùng, cũng có số kiếp duyên bẽ bàng
Lợi ích đen trắng phũ phàng, ôi sao nhân thế bao sầu đau
Ngàn năm, tình đau vẫn luôn tìm nhau
Loài hoa xinh, lá hoa không được trùng phùng
Thuở xưa hai người, chàng là Sa Hoa,
cùng Mạn Châu trinh nữ
Hẹn thề làm gì để khi chia ly vấn vương nước mắt tràn mi
Hợp tan trời ban vốn dĩ đâu thể lường trước
Người từng thật lòng hằng đêm trông mong giờ cũng cất bước sang sông
Cố nhân gặp lại chỉ thêm thất vọng
Cuồng phong đã dần đẩy chúng ta chia xa
Và anh đã quá quen có em ở bên
Từ đây hai chúng ta không thể ở cạnh dù còn yêu nhau
Như hoa dành dành xa cách cỏ dại.
Từ nay có người bên gối chẳng phải là người đã yêu
Người ấy có thể cùng anh nắm tay đến già
Người đã luôn ngự trong tim, làm tôi bỏ lỡ tuổi xuân
Tiếc cho tình có duyên không phận
Ngày xưa khi ta bên nhau, em hay ôm anh, thầm nói với anh
Tình yêu em trao anh mãi mãi lấp lánh như ánh sao trời
Và anh hôn lên đôi mắt em thơ ngây rồi nói với em
I love you now, always and forever