Mối Tình Sơn Cước

Một chiều hoàng hôn tìm về đồi thông
Bờ hồ còn đây bóng xưa đâu rồi gợi niềm dĩ vãng
Rừng cây ngã bóng âm thầm thương khóc nhớ ai
Một mối duyên tình cô gái núi cao sắc hương mặn mà hoa hờn kém xa

Nhớ (Memory)

Đêm khuya thềm xưa vắng không người qua đây
Vầng trăng chết theo ngàn mây trôi. Màu tan vỡ nghe mơ hồ
Đèn soi bóng người ngồi chờ ai nghe buốt giá trong cô liêu
Ôi niềm nhớ trở về trong ta.

Không Thể Yêu Em

Từ rất lâu anh xem em là người em gái
nhỏ bé xinh xinh hay tươi cười, mình rất thân
anh luôn luôn ngồi nghe em kể
hết những tâm tư trong tim mình, rồi đến khi