Đợi Đến Tháng 13 (等十三月)

verse:
Nhìn về khoảng thời gian đã đi qua càng đau
Tưởng rằng ta sẽ mãi mãi bên nhau nào thấu
Nhân duyên quá vô thường
Một ngày kết thúc đôi tay sẽ buông
Chạm được đến nhẫn cưới rồi sao khóc nấc nghẹn ngào

Thuận Thiên Mà Sống

Kiếp con người, khó đủ đường sinh tử dọc tứ phương
Mong tìm kiếm chút hương hoa giữa gió sương
Có thất bại, có nhẫn nại, đời có lúc thăng trầm
Mệt nhoài đôi vai, mới quý ngày mai

Chiếc Bóng Đơn Côi

Bước cô đơn bóng dài về đâu hỡi đôi chân rã rời
Nhìn sâu trong đêm vắng có riêng mình lẻ loi
Bóng trăng soi não nề vùng tóc rối buông lơi xuống đời
Khi đánh mất cuộc vui.