Hạnh phúc trong tim em chỉ là anh
Dẫu thế gian vô tình em còn anh
Bóng đêm sẽ dần trôi khi em có anh
Bầu trời lại sáng trong xanh
Ai ơi còn nhớ những lúc khi ta mới chào đời
Không mang theo vàng son không một tấm áo mỏng manh
Khi xưa đỏ hỏn thơ ngây bàn tay không đến đây
Đời cho ta bay đến những giấc mơ vàng
Em ngồi đây gom nhặt những kỷ niệm, người rời đi rất xa những ngày qua
Riêng mình em cô quạnh bao tháng năm, nhớ anh tim em lại đau thêm người hỡi
Vì những lúc em khóc thầm, cũng vì lời hứa bên nhau suốt đời
Hẹn thề bên nhau thế sao nay mình em với nỗi nhớ
Sầu xa quê, sầu nặng xa
Chim hắt hiu giọng ca
Tủi buồn hoa, nhạt cành khô
Mùa xuân cũng mơ hồ.
Chốn hồng trần cũng giống như quán tạm nương
Mình là những lữ khách ghé qua, có chi sầu vương
Lợi danh kia thấy đó có đây, mất ai nào hay, trả vay luân hồi
Nhân thế ơi buông tham sân si xuống đi để không sầu bi
Vừa khi ta đi ngang qua Phoenix nàng vừa thức giấc thôi
Nàng nhận ra phong thư ta đã ghi trong giờ giữa khuya
Nàng cười khẽ khi đến chỗ ta nói rằng ta sẽ ra đi
Vì đôi khi ta đã ra đi nhưng chẳng xa được lâu
Phút chốc em biết cố gắng từ lâu nay vẫn chưa đủ
Còn lại điều chi mà sao giờ anh chẳng nói với em
Cứ mãi níu lấy năm tháng bàn tay anh đã cho mình
Nào hay tan vỡ anh nỡ cho em
Ngày hôm qua người đã hứa luôn yêu thương em nhất mà
ra sao tình chúng ta sẽ mãi không rời xa
Miên man trong đêm loạn nhịp tim vì đang nhớ anh
Suy tư lơ đãng cô đơn về lòng buồn ngơ ngác
Mưa rơi lác đác ích kỷ thêm chi càng bất an
Đành lui đi xa ngổn ngang xé giấy lật trang
Gió hè mát
Cho đời sao thấy ôi thật nhẹ nhàng
Cá hồ tung tăng
Cánh đồng côtông rộ trắng bông