Hạnh phúc ấy năm xưa đâu còn nữa! Đâu còn nữa
Hạnh phúc ấy đơn sơ đâu còn nữa Ôi còn đâu!
Có một người luôn sớt chia tâm thiện lương
Rồi người ấy đã dứt bỏ chiếc áo hoa sống trong giàu sang
Về nơi chốn tới những khó khăn sống trong chờ mong, với bao hy vọng
Mang trái tim yêu thương bao la thấm sâu,chứa chan tình yêu
Người yêu nếu ra đi, một hôm nắng lên cao
Xin hãy mang đi theo, cả mây trắng trong veo
Lời chim hót mang đi, cùng tia nắng xôn xao
Ngày ta mới yêu nhau, tình ta mới dâng cao
Ngày sao thấy đi mau, cùng đêm vắng đêm sâu
Trăng sáng như nâng niu, loài chim hót đêm thâu
Người yêu nếu ra đi, người yêu nếu chia lìa
người yêu nếu ra đi
Vô tình anh gặp em sau nhiều năm cách xa
Lặng nhìn em nước mắt rơi chẳng nên lời
Anh dần quên hồi ức phai nhòa theo tháng năm
Mà vì sao bóng dáng người anh không thể quên.
Tuyết trắng rơi đầy trước sân
Cái rét khi mùa đông sang
Anh bỗng nhớ em từng phút giây
Và thầm muốn bên em thôi, người ơi!
Một ngày khi trên trời cao ngàn ánh sao lu mờ
Thì anh có nơi phương xa quay về
Một ngày nơi sa mạc kia hạt tuyết đông rơi đầy
Thì yêu thương xưa trở lại đúng không?
[ĐK: ] Dẫu biết rằng người chẳng yêu em mà em vẫn chẳng thể quên anh
Để bây giờ ngồi khóc trong đêm anh nào hay biết
Dẫu biết rằng người chẳng yêu em, mà em vẫn cứ mãi si mê
Em chẳng thể ngừng nhớ anh làm sao để quên
Lần đầu tiên ta gặp nhau trong chiều mưa băng giá
Mình nhìn nhau như từ lâu đã yêu đắm say
Kể từ giây phút ánh mắt như chạm vào con tim
Người yêu ơi anh biết không tôi đêm về nhớ mong
Yêu nhau làm chi khiến trái tim ta hóa điên dại
Trao đi bao niềm tin để rồi nhận lấy những gian dối
Lời hẹn thề suốt kiếp có nhau đến kiếp sau
Giờ đây riêng ta ôm lấy những u sầu
Lúc bé chỉ muốn lớn để chắp cánh hiên ngang giữa đời
Mong mau dang đôi tay và từng bước bay đi khắp mọi nơi
Dọc ngang bao năm trôi khiến cho thân ta tả tơi
Nhìn lại mình được chi sau tháng năm đấu tranh với đời