Nhìn sâu trong mắt em đi anh ơi đừng có điều gì giấu em
Người từng nói rất уêu thương em mà sao toàn là dối gian
Đi về đâu đôi bàn chân chai sần, vì ngày xưa bước qua những niềm đau
Riêng mình ta cô độc bao tháng năm, gió sương phong ba nhiều khi không thể đếm
Rồi đôi lúc ta ngã gục, nhưng chẳng thể khóc trách than số trời
Vẫy vùng từ trong hố sâu sóng đời xô ta chới với
Em như con phố đón chân người
Và em bỗng biết trái tim mình
Dừng theo bước anh về
Trôi theo tháng năm.
Chiều mưa chốn này
Mình em ngồi đây nhớ anh
Nghe trong tim bão giông tơi bời người ơi
Còn đâu ngày xưa vấn vương
Yêu làm gì để rồi phải khóc
Cứ khóc để trong lòng phải đau
Nếu biết trước ta chẳng gặp nhau
Đừng trao đến nhau những câu yêu thương nồng cháy
Lặng nhìn chiều buông biển gào cùng ngàn đợt sóng còn đâu những tháng ngày
Kỷ niệm đôi ta một thời yêu dấu giờ như khói mây
Lòng buồn thầmn hớ một chuyện tình đầy rực rỡ mà anh cứ ngỡ trăm năm
Dĩ vãng xa xăm nay quay về vỗ giấc mơ em ru anh từng đêm.
Hãy ôm em thật lâu trong vòng ái ân
Nói với em rằng ta suốt đời có nhau
Dù ngày mai xa cách vẫn không chia lìa
Đừng để em trong đớn đau
Yêu nhau làm chi khiến trái tim ta hóa điên dại
Trao đi bao niềm tin để rồi nhận lấy những gian dối
Lời hẹn thề suốt kiếp có nhau đến kiếp sau
Giờ đây riêng ta ôm lấy những u sầu
Lúc bé chỉ muốn lớn để chắp cánh hiên ngang giữa đời
Mong mau dang đôi tay và từng bước bay đi khắp mọi nơi
Dọc ngang bao năm trôi khiến cho thân ta tả tơi
Nhìn lại mình được chi sau tháng năm đấu tranh với đời
Ta tới đây vui với nhau
Nghe nắng xuân reo tưng bừng trên muôn đóa hoa
Xiêm áo bay theo tiếng ca
Ôi tóc em xanh vươn dài như mây thướt tha
Nghe tâm hồm đắm say
Dâng men tình ngất ngây
Tung bước vui
Tay nắm tay
Mến thương trao ái ân nồng cháy trong hồn.