Lướt Sóng Đạp Mây

Đi về đâu đôi bàn chân chai sần, vì ngày xưa bước qua những niềm đau
Riêng mình ta cô độc bao tháng năm, gió sương phong ba nhiều khi không thể đếm
Rồi đôi lúc ta ngã gục, nhưng chẳng thể khóc trách than số trời
Vẫy vùng từ trong hố sâu sóng đời xô ta chới với

Đằng Sau Đêm Tối

Bao sầu vương trên đôi mắt chẳng rời, mỏi mệt sao cứ theo cuộc đời ơi
Phiêu bạt trôi qua nhiều năm khắp nơi, bước chân vẫn đi mà sao không thể tới
Gặp nguy khốn, ta nhắc lòng, không được chùn bước, không than trách phận
Đi từ vạch con số không, hãy tập quen với bão sóng

Không Có Em (Without You)

Còn đâu nữa những phút giây êm đềm
Còn đâu nữa tiếng gió reo bên thềm
Và những thuở yêu nhau xa xăm như trong tiền kiếp
Đã hết lâu rồi cuộc tình nghe như tiếng khóc buông lơi
Sao chẳng thấy nguôi.