Cô đơn và u hoài
Đi trên đường khuya không người
Đâu đây lời côn trùng ngân nga lời rã rời
Vương sầu nơi nao ý thắm tàn mau
Chưa nguôi yêu dấu mắt đã hoen mầu thương đau
Khóc lúc đêm thâu
Ôi tiếng lòng lơ láo đón làn nước mắt ngày nào
Khúc tình đầu, hẹn về sau
Xin em biết đây dương cầm
Có những tiếng đàn nghe như thiên thần
Âm thanh đó tuy xa rồi
Vẫn nhớ hoài không phai tàn
Mưa rơi rơi đều căn gác xiêu, em đang cơn mộng khi mới yêu
Cuộc tình này sẽ giữ mãi cho hồn băng giá
Nụ hôn đầu tiên ôi thắm sâu, tình dâng tràn trong đôi mắt nâu
Kỷ niệm là màu tuyệt vọng giữa những cơn mơ buồn
Trái tim tôi đau kỷ niệm hôm qua nay đâu
Sao để lại một nỗi nhớ để giờ đây tôi phải quên
Càng lớn lên thì càng thấy đau
Càng trưởng thành hơn thì càng thấy nỗi cô đơn
Nhìn về phương đông muôn sắc huy hoàng
Một niềm tin sáng soi nơi vầng trăng
Về một bài thơ ta đã lắng nghe
Lời ngợi ca bao la như đời ta
Viens et dismoi les mots qui font de moi l’été…
You look in my eyes and I get emotion al in side
I know it’s crazy, but you still can touch my heart
And after all this time, you’d think that I, I wouldn’t feel the same
But time melted to nothing and nothing has changed
Đôi khi chợt buồn
Đường về xa quá
Tin anh cõi này còn đâu
Nhẹ bước theo mây trời bay
Chỉ còn xót xa ôi
Chiều tàn mùa thu sang muôn lá xa cành rồi
Mang bao nhớ thương sầu oán tiếc cho ngày xanh
Mưa thu nhẹ phất bay bay làm lạnh buốt tâm hồn
Thương lá vàng rơi rơi giữa khung trời buồn