Từng kề cận sát cánh chung vai, vượt giông bão ai hiểu người hơn ta
Cuộc đời này thật lắm chông gai, bao nhiêu tuổi xuân hao mòn năm tháng
Một đời người chớp mắt trôi qua, mà cuộc vui chúng ta còn chưa tan
Dù ra sao thì bao trái tim, nguyện còn như thuở xưa
Khi màn đêm mở ra người bỗng im lặng
Đèn mờ mờ soi một vùng sân khấu
Và khi nhạc vang rộn lên tình khúc ban đầu
Tuyệt vời đằng xa là bước chân nàng
Hà Nội, Viêng Chăn hâu hắc pây kăn
Hâu xá ma ki, xa ma ki, xa ma ki
Ô khuông xăm băng mây ti
Sơn xát hâu mi, tè đức đầm bằng
Uồm xái bu luống Uồm mê kổng, poong đong mái mẳn
Uông khuống ta kon điêu kăn
Hà Nội Viêng Chăn bút rạ cao bay
Đã có những lúc anh như chìm trong giấc mơ
Cùng em sánh đôi, một giấc mơ không mau chóng tàn
Để cho anh được gần mãi em suốt đời không cách xa.
Một mùa hạnh phúc dâng tràn
Cùng nhau ta hát vang
Để xua đi những âu lo
Được xin sống trong tình người
Đại dương kia mênh mông mang con sóng xô im ả
Màn đêm vây quanh nơi “góc bể chân trời”
Đại ngư nơi xa xa bay ngang lẽn vô giấc mộng
Mong thấy người say giấc nồng rồi chưa?
Chuyện cổ tích Bạch Tuyết trốn chạy thế gian
Quàng khăn đỏ sợ hãi sói hoang tới gần
Lại nghe nói nam tước thích thầm Alice
Xấu xí như vịt kia mà hóa thiên thần
Rượu buồn một mình em xin uống
Mà ngỡ như khi đang bên người
Đời vạn ngày sầu thế thôi dòng nhạc nào thật lẻ loi
Lệ nào mặn đắng trong khung trời.
Dòng đời như mây trôi lặng lẽ lướt qua mau
Có biết bao nhiêu buồn vui thế gian
Ngọt ngào và chua cay đời đã ban cho ta
Dẫu sao ta cũng xin cám ơn đời
Holidays oh! Holidays
Ngày đã tắt khi niềm vui lướt nhanh
Trong phố đông người tình không thấy
Bóng dáng yêu kiều xưa
Vì yêu dấu đã xa khỏi tầm tay