Nhớ lúc ấy trăng lạnh soi mái lầu
Kỷ niệm xưa sao đã nhạt màu?
Từng buổi chiều nghe
Tiếng sóng vỗ trong hồn
( oh oh oh oh oh oh oh )
Người tình ơi, đừng xa!
Trời mưa, cho cuộc tình xưa vẫn xưa
Trời mưa, chôn kỷ niệm đêm tiễn đưa
Trời mưa, nghe buổi chiều xanh dưới mưa
Trời mưa, em thấy thương nhớ chưa
Ngày xa xưa bé thơ em vẫn nghe kể về đêm trăng
Chị Hằng Nga rất xinh bên ánh trăng múa bài nghê thường
Em ước ao ngày nao vượt đường xa đến cung Hằng Nga
Và sẽ hái ánh sao trời đang kết nên đoá hoa thật xinh.
Những lúc ta gần nhau đó, nỗi sướng vui triền miên
Biết anh còn xa quá, rất khó cho tình anh.
Mà em muốn mãi gần anh, mà em muốn sống bên anh
Đời mình bơ vơ quá lòng đớn đau
Tình em giữ mãi giữ mãi cho người yêu
Tình yêu ta luôn dành cho nhau
Một ngày vừa đến với ta
Nghe êm như bao tiếng chim đùa vui
Về đây hát duyên đôi mình.
Cánh buồm theo ngọn sóng đưa
Mai này sẽ về đâu một giấc mộng nâu
Chiều hôm nay gió mưa đầy trời
Thương người đi khúc ca sao vời vợi
Xin hẹn một lời từ nay lòng em chỉ có người thôi.
Cuộc đời tôi như những vầng mây
Tháng năm còn mãi hoài bay
Chào bình minh tôi đón ngày lên
Đến khi chiều xuống đưa về.
Quán vắng héo hắt khúc nhạc lắng im dần
Anh trong bóng đêm nhớ em ngút ngàn
Nhạc tình ru yêu dấu mà em quên lối về
Anh trong bóng đêm một bóng vai gầy.
Anh! Chính tôi, chính tôi, chính tôi khóc tôi đó anh !
Chính tôi, khóc tôi, ướt mi mỗi khi nhớ anh !
Chính tôi, thốt lên, lời ly biệt ly anh biết
Mùa đông ôi nỗi buồn ngẩn ngơ trông bóng ai về
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông
Mùa đông ru nỗi buồn ngẩn ngơ thương nhớ một người
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông.