Giữa những trống vắng thăng trầm gió sương phong trần
Người mang đến nắng ấm để ta khỏi cô độc
Giữa những bão tố nhưng lòng vẫn tin rằng
Đường tình của hai ta băng qua thời gian phải chăng?
这一生痴情犯傻
zhè yī shēng chī qíng fàn shǎ
耗尽了青春年华
hào jìn liǎo qīng chūn nián huá
只为了他能给我一个家
zhī wéi liǎo tā néng gěi wǒ yī gè jiā
孤行一身的牵挂
gū xíng yī shēn de qiān guà
思念等到了白发
sī niàn děng dào liǎo bái fā
然而世间久别未见他
rán ér shì jiān jiǔ bié wèi jiàn tā
Anh! Chính tôi, chính tôi, chính tôi khóc tôi đó anh !
Chính tôi, khóc tôi, ướt mi mỗi khi nhớ anh !
Chính tôi, thốt lên, lời ly biệt ly anh biết
Mùa đông ôi nỗi buồn ngẩn ngơ trông bóng ai về
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông
Mùa đông ru nỗi buồn ngẩn ngơ thương nhớ một người
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông.
Em nơi nào, hàng cây biết không?
Em phương nào, Tần bì nói đi!
Cây xanh lắng im trong trời chiều
Không nói em, ở chốn nao.
Tình mình như chim bay muôn nơi
Trôi dạt theo cơn sóng khơi
Đến đây cùng nhau sánh đôi tuyệt vời
Nồng nàn bên nhau trong đêm pháo hoa
Ta mê say thiết tha, thế gian nhạt nhoà
Nhân duyên đôi ta vô tình đến trong dòng người
Làm bừng lên con tim giá băng từng ngủ vùi
Ta không say mê, không thể ước mơ mộng
Vì tình yêu ta trên thinh không chẳng hề viễn vông.
Lỗi do lòng sớm không hiểu
Tình yêu trong tim em hôm nay khác khi xưa rồi
Là do anh ôm si mê chẳng buông tay nàng
Giờ mỗi hướng một người
Ngày xa xưa em cứ mộng mơ
Được anh nâng niu và nói tiếng yêu em
Em sống vô tư khi mộng mơ đến với em
Trong giấc chiêm bao ta muôn đời còn nhau.
Tình cờ gặp gỡ được người như gió thanh trăng ngà
Tại trần gian như là mình từng biết trước
Hoài trông mong đợi mong thế gian ngưng lại
Gặp lại nhau sao tựa mới quen.