Thật ra em không quên được đâu
Tình yêu thương đó anh gửi trao
Ngồi đây em nghe, câu ca cuối cùng
Đôi môi run lên lệ ướt mi
Giữa những trống vắng thăng trầm gió sương phong trần
Người mang đến nắng ấm để ta khỏi cô độc
Giữa những bão tố nhưng lòng vẫn tin rằng
Đường tình của hai ta băng qua thời gian phải chăng?
这一生痴情犯傻
zhè yī shēng chī qíng fàn shǎ
耗尽了青春年华
hào jìn liǎo qīng chūn nián huá
只为了他能给我一个家
zhī wéi liǎo tā néng gěi wǒ yī gè jiā
孤行一身的牵挂
gū xíng yī shēn de qiān guà
思念等到了白发
sī niàn děng dào liǎo bái fā
然而世间久别未见他
rán ér shì jiān jiǔ bié wèi jiàn tā
Anh! Chính tôi, chính tôi, chính tôi khóc tôi đó anh !
Chính tôi, khóc tôi, ướt mi mỗi khi nhớ anh !
Chính tôi, thốt lên, lời ly biệt ly anh biết
Mùa đông ôi nỗi buồn ngẩn ngơ trông bóng ai về
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông
Mùa đông ru nỗi buồn ngẩn ngơ thương nhớ một người
Bên những âm thầm khói sương của mùa đông ôi mùa đông.
Người ơi xa xôi hồn tôi nhớ thương người
từng đêm trong nỗi đau triền miên
Đời buồn tênh thương ai đang lê gót đơn côi
đường xưa nay một mình thôi
Một trời cô đơn, một cõi xa vắng hoang
Ngày man mác với đêm chập chùng
Một đời người lưu vong, một trái tim tối đen
Chịu mưa gió trong đêm lạnh lùng
Phiên bản 1: Đắng cay mình anh Quách Thành Danh Trình bày
Lời Việt: Reddy
Cuộc tình này đây nào đã phôi pha
Sao em yêu dấu không còn chờ đợi anh
Khi đã yêu rồi ai nỡ hững hờ
Em không bao giờ mong anh đến bên em
Nhưng ai đưa anh cho em bất ngờ