Một vùng đất thiêng
Ðể cho chúng ta về thăm
Một nơi nghìn năm sáng ngời, bình yên.
Tiểu nữ đât bất tài
Không được công tử đoái thương
Phiền công tử lâu rồi
Mong người cảm thông.
Số kiếp đó giấc mơ ngàn năm
Cho ta yêu mối duyên bao đời
Một chuyện tình như thế có bao giờ phai?
Dẫu đã biết nỗi đau còn đó
Nhưng ai kia tháng năm mong chờ
Một chuyện tình theo năm tháng
Sẽ không quên em.
Chiều dần buông tiếc nuối ánh dương tàn cuối chân trời xa
Nhìn mây trôi, trôi hoài lặng lẽ, trăng lên rồi
Bầu trời đêm lấp lánh ánh sao nguời có hay lòng ta?
Từng ngày qua như giấc mộng, mộng tan giữa mây ngàn.
Nơi xa xăm bỗng thấy gương mặt ai trông sao thân quen
Trong ánh sáng vòng cực quang đỉnh Alaska
Ngay trong khoảnh khắc, xa xôi kia tôi như trông thấy
Thứ ánh sáng từ tình yêu nơi nơi thắp lên.
Còn chờ chi hỡi lòng lời yêu thầm mong
Con tim em đã trót trao anh rồi
Một sớm thức giấc em mơ có người.
Lời Việt: Thiên Tú
Bờ thùy dương cát trắng người lữ thứ,
Bàn chân bước đạp nỗi buồn viễn xứ.
Ngoài xa ấy cánh chim nhớ cội nguồn,
Nương gió bay theo sương khói mờ.
Ô nghe như sau lưng dường như anh đang bước theo
Giữa phố xá đông người đừng đi theo bước em
Khi ta chia tay nhau chuyện tình kia đã vút xa
Muốn xóa hết ưu phiền nhởn nhơ như bóng ma
Đạo nghĩa giang hồ từ nam tới bắc xuân hạ rồi thu đông
Đời lao lý qua rồi cùng nâng ly, uống cho vinh đục thăng trầm
Phải sống ân tình đừng quên nhân nghĩa xua tan biệt thế gian
Ai trách ai hờn tình anh em vẫn như sông Đà trào dâng