Dòng Sông Cô Đơn

Dòng sông cô đơn hôm nay xuôi ra biển
Bỏ lại nơi đây bao nhớ lắng đọng
Từ khi em yêu ra đi, ôi cuộc tình nghe lỡ làng
Từng cơn đau trong anh như xé nát
Người nay theo sương khói giữa trời
Còn lại chi cho riêng ta, vì người giờ đã khuất xa

Đừng Bỏ Lỡ

Gửi em tình yêu chân thành, gửi hết con tim của anh
Chỉ thế em mới cảm thấy tự tin và dũng cảm bên anh người ơi
Điều em chờ mong không nhiều, đừng có ngại em sẽ phiền anh
Chỉ do là em sợ hãi rằng bất cẩn sẽ bỏ lỡ người yêu

Mơ Mòng

Chiều rơi từ nơi nào xa vắng cũ
Bóng đêm về đó, trời sầu tưởng nhớ
Và lòng nặng mong chờ
Ngồi im nhìn lên vườn sao lấp ló
Có muôn ngàn sao lững lờ
Có ai run trong xa mờ
Người xưa về đâu từ khi lá úa ?
Biết nhau chiều đó, trở về đường cũ
Rồi biệt ly không ngờ
Người ơi ! Phải chăng lạc trong cánh gió ?
Ðến bên đàn trăng tít mù
Hoá thân ra sao mơ hồ
Vì sao lìa nhau để theo kiếp số ?
Cách xa nhiều quá
Nhờ đêm chiếu cho thêm mịt mù.
Dù sao người trên trời cao vẫn nhớ
Biết duyên bạc số
Mà sao vẫn chưa quên tình hờ
Ðột nhiên hạt sao rụng như cánh lá
Thấy tinh cầu ngã
Tưởng là người cũ, là người của mong chờ
Tình ta hoà theo vệt sao bỡ ngỡ
Tới nơi mơ hồ có một trời hoa
Suốt một đời mơ ước thành tình ta

Lời Hứa Vu Vơ (Paroles, Paroles)

Cuộc tình sẽ trôi lời yêu phút chốc gió cuốn xa rồi
Ôi xa phù du hỡi người ơi
Ngàn lời dấu yêu ngập tràn khoé mắt chua chát bao điều
Đến rồi tan như chiều rơi
Lạnh lùng giá băng thời gian khuất bóng thôi,
Kỷ niệm chỉ là giấc mơ khi anh lòng hững hờ

Kỷ Niệm Một Mùa Thu

Đêm buồn riêng mình em
giọt lệ tương tư vướng trên bờ mi
Kỷ niệm xưa nay về đâu
hỡi trái tim cớ sao vẫn luôn khát khao
sầu dâng dâng trên chăn chiếu
cuộc tình ngọt ngào trăng sao
nỗi đau cho em chôn dấu