Ngồi trong đêm khói thuốc với men rượu cay
Lòng suy nghĩ nhân thế đời bao đổi thay
Vì sa hoa giàu sang, cạm bẫy trong trần gian
Nên mất dần bao nhiêu tri kỷ tình thân
Lòng người bao gian dối lọc lừa cũng vì tiền, ngẫm nghĩ sao đắng cay
Đời chẳng có tiếng nói cũng vì thiếu đồng tiền, mới biết sao bất công
Ôi giàu nghèo hơn ai hay đời toàn chua cay vẫn biết kiếp sống luôn như thế này
Tiền tài ghanh đua đồng tiền như vua mới thấy đó thế gian cợt đùa
Khi nhân gian kia bao ghét ghanh, thấy lòng người gian manh.
Tiền tài lợi danh, làm mất đi bao anh em người thân
Thương nhau lúc khốn khó cơ hàn
Vì ham phú quí nên thân cũng hóa thành dưng
Bạn bèn ngồi vào bàn ăn chơi, nghĩa khí anh em cơm ngon cũng xơi
Quay đi anh em nơi bờ xa cũng do chữ tiền tài
Lúc thơ dại cứ nghĩ là
Được mẹ cha chăm lo không lo nghĩ suy cuộc đời
Hạ và xuân trôi qua thu đến đông dần tàn
Cuộc sống cứ an toàn
Sống trên đời ai cũng mang nhiều điều lo toan
Người nặng cơm áo, người mang ốm đau
Ai cũng mang nổi niềm riêng trong thế gian muôn màu
Hầu như ai, cũng phải thăng trầm
Thế gian này, biết đâu lường
Cười vui nhưng sau lưng ta đâu biết ai thật lòng
Ngoài cười tươi như hoa nhưng mấy ai thật thà
Lòng suy tính đủ điều
Bão tố rồi cũng qua mau
Tình yêu vẫn dâng đầy trong nhau
Tựa chiếc thuyền lắc lay
Khi vượt thoát qua cơn cuồng say.
Thật mong manh như giọt sương mai
Cuộc tình vội vã ai hay
Lênh đênh như cơn sóng trên đại dương
Giọt nước mắt sao đong đầy
Cuộc đời ngắn ngủi lắm bạn ơi
Yêu thương nhau đi đâu mất gì
Mình vì cuộc sống nang nể nhau
Xuôi theo câu nhân tình thế thái
Con nhìn ra, phía chân trời xa
Thương cha già nua ốm đau đơn thân mẹ lo
Con thương cho, đời con tha hương nhớ quê nhà