Thật mong manh như giọt sương mai
Cuộc tình vội vã ai hay
Lênh đênh như cơn sóng trên đại dương
Giọt nước mắt sao đong đầy
Cuộc đời ngắn ngủi lắm bạn ơi
Yêu thương nhau đi đâu mất gì
Mình vì cuộc sống nang nể nhau
Xuôi theo câu nhân tình thế thái
Con nhìn ra, phía chân trời xa
Thương cha già nua ốm đau đơn thân mẹ lo
Con thương cho, đời con tha hương nhớ quê nhà
Mình phải từng đi qua những khóc than tủi hờn
Vì thuyền nào ra khơi mà không phải luôn gặp cơn sóng lớn
Phải dãi dầu trong mưa mới thấy quý ánh nắng
Chông gai trong cuộc đời bao cay đắng khó khăn ngập giăng
Thời thế hôm nay đổi thay, đến lúc trắng tay không tiền
Bạn hiền thì biệt tăm bao nhiêu tháng năm không câu hỏi thăm
Nhờ lúc phong ba khó khăn, thế mới biết ra câu bạn thân
Gặp hoạn nạn gian nan thân ai nấy lo quan tâm gì đâu
Nhìn đời tranh được – thua, thấy ta mấy mùa thăng trầm
Đời nhẫn tâm cười khinh, trách chê thân ta tứ bề
Bạn bè thân cũng thế mãi mê trong sang giàu
Đâu có ai muốn mình lầm than?
Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu
Ghét ganh nhau – Thân nhau vì đâu
Nữa đời tự lực trong bể dâu
Lớn lên trong lương tâm nhuốm màu
Bao năm gió sương mà tôi đây vẫn nghèo
Không tiền người thân cũng lánh xa
Anh em với nhau mà thân bởi chữ tiền
Nên đành đánh mất câu ân tình
Đời nay đã nhiều vất vả gian khó thăng trầm
Nước mắt âm thầm, cô đơn không bóng người thân
Ngày trượt ngã, ngày ta đã cay đắng thất bại
Bạn bè ở đâu? Biết anh em ở đâu.