Thời thế hôm nay đổi thay, đến lúc trắng tay không tiền
Bạn hiền thì biệt tăm bao nhiêu tháng năm không câu hỏi thăm
Nhờ lúc phong ba khó khăn, thế mới biết ra câu bạn thân
Gặp hoạn nạn gian nan thân ai nấy lo quan tâm gì đâu
Nhìn đời tranh được – thua, thấy ta mấy mùa thăng trầm
Đời nhẫn tâm cười khinh, trách chê thân ta tứ bề
Bạn bè thân cũng thế mãi mê trong sang giàu
Đâu có ai muốn mình lầm than?
Cuộc đời bần hèn mới hiểu thấu
Ghét ganh nhau – Thân nhau vì đâu
Nữa đời tự lực trong bể dâu
Lớn lên trong lương tâm nhuốm màu
Bao năm gió sương mà tôi đây vẫn nghèo
Không tiền người thân cũng lánh xa
Anh em với nhau mà thân bởi chữ tiền
Nên đành đánh mất câu ân tình
Đời nay đã nhiều vất vả gian khó thăng trầm
Nước mắt âm thầm, cô đơn không bóng người thân
Ngày trượt ngã, ngày ta đã cay đắng thất bại
Bạn bè ở đâu? Biết anh em ở đâu.
Người đời nói với nhau
Khi bước chân ra đời muôn sắc màu
Đừng vội vàng tin tưởng ai
Trăm người thân nhưng khó biết trong lòng nhau
Nghèo nên tôi phải xa rời bỏ làng thôn
Thân một mình côi cút giữa chốn thành đô
Một hôm giông tố qua tôi cách xa người thân
Cha mẹ nay đau ốm chẳng có người nâng
Sống khốn khó mang kiếp nợ nần đời nghèo đi xem ai đỡ nâng
Ai bao hoa, bám víu thân ta chuyện đời tư xăm soi với ta
Tốt với xấu nhân cách ở đời, chỉ được đong đo trên tiền thôi
Giàu bao kẻ theo hầu, dẫu điêu ngoa, bạn thân nơi đâu khi ta đói khổ
Nghèo nàn tình phai phôi bạc như vôi
Khóc thương Bình Dương, những đêm trời lạnh thấu sương
Số kiếp công nhân vật vờ lê lết ven đường
Muốn quay về quê, nhớ cha mẹ đến não nề
Covid lây lan chẳng dám về!
Giàu và nghèo là hai thế giới
Bạn và tôi là hai mảnh đời
Tiền là gì mà sao mỗi người
Thường lợi dụng nhau bên nhau những lúc giàu sang