Cố quên sao được anh, cố quên sao buồn thêm
Dù rằng anh đã đem bao yêu thương gửi gió mấy rồi
Cố quên sao được nhau, trách sao không sầu đau, này người trông rất xưa
Chiều hoàng hôn buông xuống mái tóc em như nhung huyền
Đôi môi em thiết tha với mắt em ngàn sao âu yếm
Vòng tay ai đưa lối dẫn dắt vào những cơn mơ thần tiên
Cơn mơ ngất ngây đến với em cùng bao ân tình
Chiều hoàng hôn buông xuống mái tóc em như nhung huyền
Đôi môi em thiết tha với mắt em ngàn sao âu yếm
Vòng tay ai đưa lối dẫn dắt vào những cơn mơ thần tiên
Cơn mơ ngất ngây đến với em cùng bao ân tình
Hoàng hôn tiễn chiều đi xa khuất
Em xa tôi khi nắng chưa phai
Giọt lệ nào buồn rớt trên vai
Trôi theo mưa gian dối muộn phiền.
Version 1: Anh Tiến viết lời
Từ ngoài khơi từng đợt sóng cao tràn tới
Biển nghiêng bước chơi vơi, sóng vơi nỗi niềm
Từ lòng anh tung tăng sóng lan qua lòng em
Tình còn nhau biển trời đep biết bao ngày xưa đó
Lần em đã trao anh chiếc hôn đầu
Là đê mê trái tim em ôi chìm sâu
Mà giờ đây nơi mênh mông
Mình em lang thang bước trong âm thầm
Tìm đến nơi đây để nhớ tháng ngày mộng mơ
Vào đêm nay sáng trăng, tìm bóng người thương
Em để tôi chờ với nỗi nhớ còn vương
Người tôi yêu có hay, tôi vẫn luôn chờ mong
Mong ngày ta chung bước hai chữ vợ chồng
Lê đôi bàn chân giữa chốn xa hoa nơi xứ người
Bao nhiêu năm mình ta bôn ba chịu kiếp sống làm thuê
Nhiều lần cay đắng nước mắt cứ tuôn rơi mỗi đêm
Rời xa quê hương mong sẽ có lúc đổi đời
Nguyên tác: Không cần nhớ giấc mộng xưa jiù mèng bù xū jì 旧梦不须记
Lời Việt: Đoàn Lâm
Hỡi cô em thơ ngây mắt nai dịu dàng
Tóc em bay ru cơn gió say chiều viễn phương
Cuộc tình anh sẽ trao cho em với bao niềm nhớ thương