Intro
Cuộc đời đâu có bao lâu, bao nhiêu năm đã qua rồi
mà mình vẫn mãi tay trắng tay
Cứ mãi ôm ước mơ, mơ cho đến mãi bao giờ
qua đi năm tháng mà đời vẫn thế thôi
Tôi nhiều năm sương gió kiếp đời nỗi trôi
Người thương kẻ ghét, ai cũng trãi qua mà thôi
Vì đâu mà ai có thể sống đời của ai
Đời tham sân si, lắm tiếng chê bai thị phi
Chuyện đời không biết trước khiến ai cũng khó lường
Người thật thà hay là điêu ngoa
Miệng thì tung hoa bướm, mà tâm đầy giáo gươm
Ngỡ quý nhân nhưn hóa ra tiện nhân
Lời Việt: Lee Phú Quí
Miệng đời luôn vẻ thanh cao
Vậy ai dối trá, ai là phản diện tà ma
Từng dòng người vụt qua mặt ai vẫn cứ như là
Lòng thiết tha nhưng mà chẳng sống thật thà
Phiên bản 1: Thiên Tú viết lời
Đời lắm kẻ không thân, không quen và không biết, buông lời phán xét nhau
Ngồi bất cứ nơi đâu, cũng hô hào nói xấu như là rành về nhau
Dù sống tốt bao nhiêu, trong câu chuyện người khác cũng trở nên thật gian ác
Chuyện nhỏ cũng hóa to, thích chê và chỉ có, chỉ mình ta mang tiếng thơm tho
Mình chắp tay vào đời, bàn tay trắng đôi vai nặng mang
Bạn cũng giống như tôi ngày dài khó khăn
Giờ may mắn tôi không màng, hào quang sáng – quên tôi lại
Điều sợ nhất tại thế gian là lòng nhân
Ai cũng thật nhân ái cứ vờ như xem tiền là lá
Chẳng hề tính oán ai cũng thân như thánh nhân mà
Khi đồng tiền lên ngôi bao tình thân tha hóa đi và
dù là thân thiết bao nhiêu thiết tha cũng đành xa