Chuyện đời không biết trước khiến ai cũng khó lường
Người thật thà hay là điêu ngoa
Miệng thì tung hoa bướm, mà tâm đầy giáo gươm
Ngỡ quý nhân nhưn hóa ra tiện nhân
Lời Việt: Lee Phú Quí
Lời Việt : Thiên Tú
Rượu dù ngọt vậy mà càng uống càng say
Yêu thương ai khi say mới hay trong lòng
Chỉ một lần cõi lòng tan nát vì yêu
Là một lần ta biết thế nào là đau
Ngày mình lụi tàn ai cũng không xem ra chi
Dẫu thân thương cũng chê ta đủ điều
Đời người nhiều lần lên hay xuống cũng cố bươn
Chứ có ai rũ lòng thương
Không buồn đâu không hận đâu không oán hờn không bận tâm
Bấy lâu nay quên mất đi, ta tưởng ta không đau nữa rồi
Thế nhưng ta luôn vấn vương lưu luyến phong tình như đã từng
Hi vọng chi yêu đương chi nữa trông mong làm chi
Tiếng anh em sao thật tệ bạc
Đừng nhạc nhiên khi ta bỗng không còn duyên
Xuyên tạc bao điều nói xấu nhau
Thì chắc chắn bên nhau không bền không lâu
Lòng tin trên nhân gian còn không? Còn không?
Thật thà chỉ mang bao niềm đau
Giữa dương trần nhiều lọc lừa cứ bủa vây
Tin được ai, ai sống thật ngay?
Giờ khốn khó mới biết ai là anh em của mình
Ai quay bỏ đi ai còn nơi đây
Ngày xưa kia ngây thơ cũng bởi vì ta quá khờ
Để hôm nay riêng mình ta đắng cay
Đời ai cũng có lúc trắng tay không tiền
Khi lầm than khi vấp ngã trong trần gian
Người kề bên bao ngày qua thân rất thân
Mà giờ đây quay mặt quay lưng chẳng cần
Gặp nhau chẳng ngó, bạn bè anh em lúc xưa
những chiến hữu nay dần thưa