Đời ai cũng có lúc trắng tay không tiền
Khi lầm than khi vấp ngã trong trần gian
Người kề bên bao ngày qua thân rất thân
Mà giờ đây quay mặt quay lưng chẳng cần
Gặp nhau chẳng ngó, bạn bè anh em lúc xưa
những chiến hữu nay dần thưa
Sợi hồng tơ thoáng qua kiếp hồng nhan
Mối duyên này thế nhân còn ai oán
Nếu tâm người đã vội đi
Đừng gieo trái tim thêm cuồng si
Đừng mộng mơ khiến nhau thêm khổ đau
Tiền như con dao khi lao vào dễ đứt tay
Nó khiến cho anh em coi nhau như người dưng
Đời không như mơ không bao giờ như ước mơ
Lúc trắng tay anh em khi xưa đâu còn ai
Từng đêm thâu nhung nhớ ai hay?
Hạ dần qua, thu đến mình ta đắm say
Dù năm tháng cuồng quay, dù thế nhân đổi thay
Vẫn nguyện lòng nơi ấy chờ ai?
Được mất một đời
Nhục vinh kiếp sống nhân sinh nặng gánh vai
Đời người sống, mơ ước nhiều
Vội buông tay trả vay ta được gì
Ngày nay trên trần gian người mang thân lầm than suốt kiếp chẳng ai ngó ngàng
Cười chê với mỉa mai, dù có đúng thành sai, chua cay phủ phàng thế đấy
Ai hoan nghênh người trắng tay cơ hàn, nghĩ đến thôi cũng thấy phiền
Dù sống tình nghĩa ai thèm thân
Phiên bản 1: Hoàng Hồng Quân trình bày
Đồng tiền làm người ta mù quáng
Chẳng biết đâu, đúng hay là sai
Bạc vàng tựa một viên thuốc tiên
Giúp cho ta xua đi ưu phiền
Mình trắng đôi tay mới hay, kẻ xấu sau lưng quá nhiều
Còn tiền thì thương yêu anh em chén ly yêu thương dệt thêu
Trời trắng trong xanh quá đông những chiến hữu ngoan không cần kêu
Lạc vào giữa phong ba chỉ có ta đơn côi dìu hiu