Kẻ Đánh Mất Tuổi Trẻ

Nghe gió thu chợt qua nhìn lá rơi
Một ngọn gió khẽ lay sao lòng trống không
Bao ngày qua tấm thân hao gầy
Nỗi cô đơn bám theo không rời
Một khoảng trời có tôi vui buồn có tôi

Vô Kỷ (Wú Qī – 无期)

Giữa đêm mưa lạnh căm có ai tàn giấc mộng
Nếu từ đầu chẳng yêu chẳng thương thì giờ chẳng nhớ
Đã yêu ai từ lâu, đã yêu ngay phút đầu
Để giờ này anh bước đi con đường vắng ai

Thức Dậy Đi Hoa Ơi

Trong đêm ngàn gió sương, một áng mây mờ ánh trăng
Sao đang đêm mà hoa vui đùa vờn gió bay xa nhành cây
Hoa qua tay bao người thế nhưng hoa chẳng trách than
Hoa căng tràn đầy hương sắc sao không màng thế nhân

Ở Đời Ai Cũng Như Ai

Sống trên đời đừng nghĩ ta khôn, dạy đời người khác khen chê đủ điều
Cứ hô hào, tỏ vẻ ta đây, để mọi người thấy ta đang rất hay, rất quan trọng
Nhưng đâu hay đâu vừa khuất mắt đi đằng xa, xung quanh chê bai
như đống rác trên đầu, ở đằng sau mang nhiều tật xấu