Ngàn xưa, ta đã lang thang nhiều
Dương trần rong ruổi muôn ngàn đau thương
Trăm mối đắng cay
Con xin chắp tay kính lạy Đức Phật Thích Ca
Con xin chắp tay khấn nguyện Phật A Di Dà
Đời con bấy lâu mang nặng bao la nghiệp chướng
Mang nặng thù oán sân si, u mê lầm lạc
Đường đi không có lối về
Tứ sanh thế nhân cuộc đời ai mà lại không trải qua
Nhưng số riêng mang, nào ai lại giống ai
Người thoát quan khiên, khôn thân nhẹ tựa lông hồng
Kẻ vướng sanh ly, đường đi khó khăn chập chùng
Anh mời em ăn chay để trãi lòng bát ái từ bi
Anh mời em ăn chay để mắt tròn xanh thắm bờ mi
Giờ ta ăn món gì nào là cơm là mì
Có món xào với tàu hủ ki
Lắng nghe trong đời tiếng ru à ơi
Dòng sữa mát trong hạnh phúc thay bên mẹ dấu yêu nỡ sao lìa xa
Lắng sâu trong hồn tiếng chuông chùa ngân
Ngàn núi biếc xanh dòng suối uốn quanh lạc cánh chim bay phương trời xa.
Ngày rằm tháng bảy ôi mùa thu
Ôi mùa thu, nhớ ơn sinh thành thắm thiết
Bốn phương chúng tăng quay về
Nay đón vu lan bồn tâm thành con dâng
Con luôn nhớ công ơn người.
Mẹ hiền Quan Âm ngàn mắt ngàn tay
Mắt Người nhỏ lệ thương đời
Mắt Người thăm thẳm tuyệt vời hư không
Cam lộ nước chảy một dòng
Ngàn mắt thấu suốt cõi lòng vô chung
Thầy về nơi đây đất thưa khô cằn
Miền quê khó khăn cách xa thành đô
Thầy về nơi đây được mấy năm rồi
Trong đêm hiu hắt không bóng người qua
Tôi đi từ vô thủy
Rồi đến nẻo vô chung
Kiếp này dừng chân nghỉ
Duyên tao ngộ tương phùng
Lời 1:
Gió đông cuối mùa, hàng dương bóng đưa
Ấm êm mái chùa, đẹp như ước mơ
Chúng con bước về, lòng bao thương nhớ
Thầy là bóng mát, bao la cội cây tùng