Phóng Sanh & Ăn Chay

Em nghe gì không hỡi em? Bao nhiêu tiếng chúng sanh kêu gào
Anh thấy gì không hỡi anh? Con heo chết ở trong lò quay
Sát sanh chi sát sanh chi cho nhân loại chịu nhiều thương đau
Sát sanh chi sát sanh chi thân sanh bệnh đặng hoạn cho nhau
Ta ăn người người ăn ta tham chi có miếng trôi qua miệng
Sao không dừng tay mau đi thân không sát sống lâu trường niên

Ai Bảo Ăn Chay Là Khổ

Ai bảo an chay là khổ, ăn chay vui lắm chứ
Vì từ bi tấm lòng vị tha vì thương xót chúng sinh
Không lấy sát sanh làm vui mà dùng trai thanh khiết
Bát canh rau ta chấm tương chao
Cơm trắng và thật mau

Thiền Tịnh

Dòng thời gian chẳng chừa một ai
Rồi tất cả chúng ta sẽ là tích xưa
Ngồi than thở gió mưa, hờn ganh ghét thêm thừa
Nhìn lại ta chữ tình có thật lòng chưa

Dáng Người Mãi Mãi

Dáng người đêm vắng dưới tàng cây cao
Bất động yên lắng sáng ngời trăng sao
Đất trời như cung kính hướng về nơi thiêng liêng
Vầng hào quang chiếu soi khắp nhân gian muôn đời

Hoa Tâm (Tự Tại)

Như hoa trong gương, như bóng trăng in đáy hồ
Đời thoáng như giấc mơ trong nhân sinh kiếp con người
Tâm tham sân si, khẩu ý thân nuôi sắc dục
Lạc bước trong bể đau, xoay quanh trong biển luân hồi

Hoa Vô Thường

Mênh mông trên sông cánh hoa kia rơi
Lăn tăn theo sóng nước trôi theo dòng
Về đâu một kiếp hoa, bỗng hoá hư không héo tàn !?
Ngày mai ai lại biết…? Ôi vô thường…!

Đời Là Vô Thường

Màu cờ trước gió nhẹ nhàng bay bay
Đời người lắm lúc sao mỏng manh như làng khói
Người sao giàu sang khi vừa ra đời
Người thì trắng tay vẫn trắng tay tận cuối đời.

Dưới Đài Sen

Long lanh sương sớm bình minh
Mừng ngày Phật Đản gió lành ngát hương
Bậc đại giác đã mở đường,
quang minh chân lý làm gương cho đời