Màu tình yêu vốn có màu chi, ta hỏi chốn dương trần
Là lửa hoa trong trái tim của ai, là nỗi nhớ trong lòng ai
Vì yêu ta hân hoan vì yêu ta nước mắt lăn dài
Rồi vì yêu nên mà ta hóa ra cuồng si
Em chưa từng thấy biển
Em chỉ biết dòng sông
Nhưng có nghe cô dạy
Biển thì rộng hơn sông.
Mẹ hiền về giữa mùa xuân
Nụ cười thắm thiết bao dung
Mẹ về gió mát lâng lâng
Khung trời nhẹ nhàng mây vương
Tâm dẫn đầu, tâm luôn tạo tác
Tâm là chủ, tâm tạo nghiệp nhân
Tâm tham cầu ái dục kéo lôi
Tâm an nhiên rời xa phiền não.
Đức Phật Chuẩn Đề
Mười tám tay vòng xuyến
Nắm hàng khí cụ
Biểu thị các Tam muội gia
Đêm rất dài với người khó ngủ
Đường rất xa với kẻ lữ hành
Con đường thoát nghiệp tử sanh
Con đường hạnh phúc tu hành trung kiên.
Đêm đêm về, gió trắng sương
Sương mong manh như chiếc thân vô thường
Mấy độ luân hồi thân này như có thân này như không.
Làm sao vui được đời là bể khổ
Ai có hay chăng sao mãi reo cười?
Tấm thân tật bệnh, tưởng đâu còn mãi
Một mai hư nát, uổng một kiếp người.
Chúng con ở đạo tràng cung kính quỳ trước điện Phật
Tán dương công đức Bậc Thầy ba cõi
Đãnh lễ hồng danh chư Phật ba đời
Chí thành cầu xin sám hối tất cả lỗi lầm
Ta chào đời bằng đôi tay trắng
Khi lìa đời ta lại trắng tay
Chỉ mang theo tội phước riêng mình
Nên hãy trao tình thương nhân loại.